Lấy Chồng Quyền Thế , chương 567 của tác giả Ngư Ca cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn. Chị Lý Lương Hữu, 46 tuổi, ở Trùng Khánh (Trung Quốc) đã kết hôn với Đàm Vạn Bình, cậu trai 23 tuổi bất chấp mọi cấm cản của gia đình hai bên, tóm lại câu chuyện của họ gay cấn chẳng thua gì series drama Hàn Quốc! Theo MSN, cặp đôi tình cờ gặp nhau tại một giải đua Tên bài hát: Em Lấy Chồng (Ciray Vinahouse Version) Ca sĩ: Khắc Việt Sáng tác: Khắc Việt Album: Em Lấy Chồng (Single) Ngày ra mắt: 16/09/2022 Thể loại: Việt Nam, Dance Việt . Lời bài hát Em Lấy Chồng (Ciray Vinahouse Version) - Khắc Việt. Hôm nàng đi lấy chồng Nước mắt tôi như dòng sông Chính phủ Việt Nam đã gửi tặng 75.000 khẩu trang y tế cho cộng đồng người Việt Nam tại Lào để hỗ trợ bà con phòng chống dịch bệnh. Công sứ Trịnh Thị Tâm nhấn mạnh đây là món quà có ý nghĩa, thể hiện sự quan tâm và tình cảm của đất nước dành cho kiều bào ta Quyền Bộ trưởng Y tế: 'Nguy cơ dịch chồng dịch'. Ngoài Covid-19, bệnh mới nổi như đậu mùa khỉ; các bệnh truyền nhiễm gồm sốt xuất huyết, tay chân miệng, cúm… đang trong mùa cao điểm bùng phát làm tăng nguy cơ dịch chồng dịch. Thông tin được quyền Bộ trưởng Y tế Clip chồng cũ Lệ Quyên thân mật bên 'tình trẻ tin đồn' kém 27 tuổi trong buổi tụ tập với hội bạn. 23/02/2021. Khi có tổ ấm riêng, cô muốn dành nhiều thời gian để chăm sóc cho gia đình và phụ chồng việc kinh doanh. Suốt 9 năm qua, Tăng Bảo Quyên chưa có ý định tái xuất và chỉ thỉnh thoảng đi gặp gỡ các đồng nghiệp cũ. Hiện tại, cô đã là bà mẹ của một cậu con trai kháu Truyện Lấy chồng quyền thế thuộc thể loại truyện ngôn tình với Nữ chính là Lâm Thiển được tác giả miêu tả là một nữ nhân có tinh cách ngang ngược, lại thường xuyên đánh nhau, trốn học, văn dốt võ nát. Một buổi sáng tỉnh dậy, cô hoảng hốt nhận ra rằng mình đã bị bác ruột bán cho một lão già hom hem. Vay Tiền Nhanh Ggads. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Sau khi hai đứa nhỏ ngủ, bà nội và ba mẹ chồng cũng ai về phòng nấy ngủ nghỉ. Trẻ con rất mau quên, chuyện qua đi rồi thì vẫn ăn ngủ bình thường. Người khó chịu chỉ có người lớn mà thôi. Trên lầu hai, tại phòng ngủ chính, Cố Thành Kiêu bưng một ly sữa ấm vào, còn đặc biệt cắm một chiếc ống hút bên trong. Tuy rằng vết thương của Lâm Thiển không lớn, nhưng rất sâu. Lúc ở bệnh viện cô đã phải khâu năm mũi, lại còn dán băng gạc. Khi cô ăn cơm, uống nước, thậm chí là nói chuyện cũng sẽ bị ảnh hưởng. “Cảm ơn ông xã! Ôi, em cảm giác bị thương cũng là một loại hạnh phúc.” Cố Thành Kiêu ngồi xuống, đưa sữa cho2cô, thở dài nói “Nói cái quái gì đấy, em không bị thương cũng vẫn có thể hạnh phúc mà. Anh không cho phép em bị thương.” Chỉ cần nhớ đến hôm đó vì đỗ xe mà đến trễ năm phút thì anh đã bứt rứt không thôi. Lâm Thiển uống sữa ẩm bằng ống hút, đôi mắt cong cong, cười với anh, khuyên giải an ủi “Thôi, anh đừng tức nữa, chuyện cũng đã qua rồi.” Cố Thành Kiêu sờ nhẹ cằm cô, trên đó bao một lớp băng gạc thật dày. Anh nói “Nếu để lại sẹo, anh sẽ không bao giờ tha cho Tổn Tranh.” “Sao, nếu để lại sẹo, anh sẽ ghét bỏ em à?” “Ý anh là vậy sao?” “Em biết anh không có ý này, nhưng chuyện cũng đã xảy8ra, chúng ta hãy bình thản đối mặt nhé?” “Anh không thể bình thản được.” “Anh còn chẳng bằng con trai con gái anh nữa. Chúng đã chịu oan ức tổn thương lớn thế nhưng vẫn xem như mây khói thoảng qua. Mấy vị tai to mặt lớn nhà chúng ta đã từng gặp qua biết bao nhiêu chuyện to tát sao lại không bình thân được chứ?” Cố Thành Kiêu nói không lại cô, đành bảo “Em bớt nói thôi, kẻo vết thương lại đau.” “Thật ra em vẫn ổn, có đau mấy đâu. Dù để lại sẹo thì cũng ở phía dưới, nhìn chính diện cũng chẳng thấy mà.” Cố Thành Kiêu cúi đầu, kéo tay cô ra, tỉ mỉ ngắm nghía. Chuyện này anh cũng hiểu, trước mặt ba mẹ, anh cũng khuyến họ bớt6giận. Nhưng lúc yên tĩnh nghĩ đến mình thì anh càng nghĩ càng tức, càng nghĩ càng tự trách. Lâm Thiển uống xong sữa tươi thì nói huyên thuyên “Anh cũng thật là, lúc trên mạng công kích, anh chẳng thèm nghĩ cách thay đổi tình thế. Bây giờ chân tướng đã phơi bày, nhóm cư dân mạng đều đang mắng Tôn Tranh, sao bây giờ anh lại tức giận với chính mình chứ?” “Haiz, em quả thật hiểu anh. Anh đang giận bản thân.” “Sao anh phải vậy?” Cố Thành Kiêu lắc đầu “Vì anh biết chân tướng sự thật, anh tin thời gian có thể chứng minh tất cả, cho nên anh không hề lo lắng về những lời công kích trên mạng. Chẳng qua anh không thể hiểu được, một người đàn ông như Tôn3Tranh, là người có học, là quan chức chính phủ phục vụ nhân dân, sao lại có thể ra tay tàn nhẫn như vậy? Còn anh nữa, sao anh lại đỗ xe lâu như vậy chứ?” Lâm Thiển cười khúc khích “Không có chỗ đỗ xe mà, lẽ nào anh định đỗ ngay trước cổng nhà trẻ? Như vậy cũng là phạm luật đấy.” Cổ Thành Kiêu thở dài nói “Tận mắt thấy vợ con mình bị ức hiếp, mà anh lại không thể làm gì. Cảm giác này... thật khó chịu!” “Được rồi mà, cuối cùng thì anh cũng đã đến kịp, nếu không thì không biết Bắc Bắc đã bị hắn ta đánh đến cỡ nào nữa.” Cố Thành Kiêu im lặng. Nếu anh tới trễ một chút... Anh thật không dám nghĩ tới... Lâm5Thiển nói tiếp “Tên Tôn Tranh này thật quá biến thái. Thôi cứ xem như để cho bọn nhỏ biết được trong xã hội cũng có kẻ xấu, dù sao như vậy cũng không phải là là chuyện xấu. Chúng ta không thể bảo vệ bọn nhỏ cả đời được. Sau này chúng vẫn sẽ gặp phải những kẻ xấu xa gian xảo hơn nữa, cũng phải học cách tự mình đấu tranh thôi.” “Hơn nữa, anh luôn nói tôi luyện cho chúng chịu khổ nhiều hơn thì sau này sẽ tốt với bọn nhỏ hơn. Chẳng phải chuyện này càng có hiệu quả hơn so với chuyện leo núi rèn can đảm sao?” “Một ngày nào đó con cái cũng sẽ lớn, sẽ rời khỏi chúng ta mà đi. Nếu không nếm trải một chút thất bại đau khổ thì sao có thể thành công được? Cuộc sống con người không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, có những kiếp nạn và trải nghiệm phải do chính bản thân chúng tự thể nghiệm. Làm cha mẹ như chúng ta không thể giúp được.” Cổ Thành Kiêu trầm tư. Anh nhớ đến trước đây, luôn là cô nổi đóa, anh giảng đạo. Mà hôm nay lại hoàn toàn trái ngược, anh bỗng bật cười, vuốt tóc cô, kéo cô vào lòng. Lâm Thiển vươn tay cào cào yết hầu của anh “Gì vậy? Em nói không đúng sao?” Anh bắt lấy bàn tay bé nhỏ không chịu để yên của cô “Ừ, nhưng không giống những lời em hay nói.” “Ừ, đều là lời anh bình thường hay nói, em chỉ lặp lại y chang thôi. Thật ra thì lý lẽ gì anh cũng đều hiểu hết.” Cố Thành Kiêu hít sâu một hơi, cảm thấy cả người cũng nhẹ nhõm đi nhiều “Đúng rồi, tặng em món quà.” Anh kéo ngăn kéo tủ đầu giường, lấy ra một chiếc đồng hồ đeo tay. “Anh cố ý đặt đồng hồ cho ba mẹ con em. Nam Nam và Bắc Bắc là đồng hồ gọi điện được, còn em chỉ là đồng hồ bình thường.” Lâm Thiển không thích thú mấy “Đâu đến nỗi vậy chứ, chẳng có chút tự do nào hết.” Trước kia Cố Thành Kiêu đã đặt riêng cho cô một chiếc đồng hồ giống thế, bên trong đồng hồ còn đặt máy định vị mini, vừa có thể định vị, vừa có thể nghe lén, đi đâu hay nói gì làm gì cũng đều ở trong phạm vi giám sát. Ban đầu Cố Thành Kiêu không nói cho cô biết, vì vậy cô gây ra không ít chuyện dở khóc dở cười. Sau này biết rồi, cô chẳng muốn đeo nữa, có ai thích bị giám sát cơ chứ? Cố Thành Kiêu giải thích “Yên tâm đi, đồng hồ này có thêm chức năng mở khóa, chỉ nghe trộm được khi em cho phép.” Anh vừa thực hành vừa giới thiệu. “Một phím để cầu cứu, chỉ cần em làm thế này, định vị của em sẽ gửi đến điện thoại di động của anh và trung tâm kiểm soát của Đội đặc nhiệm Dã Lang. Đồng thời đồng hồ sẽ tự động bật chức năng nghe trộm. Một khi em gặp nguy hiểm gì, chỉ cần làm như thế, anh sẽ biết trước tiên. Nam Nam và Bắc Bắc cũng giống thế, ngày mai anh sẽ dạy chúng.” Nói xong, Cố Thành Kiêu kéo cổ tay cô qua, đeo đồng hồ vào. Đồng hồ thật đẹp, mặt và dây đồng hồ màu vàng nhạt rất có cảm xúc. Hơn nữa bên trong mặt đồng hồ còn khảm cái gì đó trông giống kim cương. Cô nghĩ đó là pha lê, nhưng pha lê không sáng như vậy. “Đây là...” Lâm Thiển giơ cổ tay lên, đưa đồng hồ đến gần nhìn “Ôi trời, đồng hồ hiệu nha!” Vốn dĩ cô không hiểu biết những thứ này lắm, nhưng kể từ sau khi làm người đại diện, chen chân vào giới giải trí, cô mới biết kha khá nhãn hiệu cao cấp. Tính ra giá của chiếc đồng hồ này rẻ nhất cũng phải sáu số. Cố Thành Kiêu lạnh nhạt nói “Vậy nên anh hi vọng em giữ gìn cẩn thận, đừng tiện tay quăng lung tung, đến lúc đó lại không biết đã quên ở đâu.” Lâm Thiển vuốt ve đồng hồ, giống như vuốt ve kho bạc “Trừ phi chặt tay em, nếu không thì dù có tắm e cũng không cởi.” Đọc truyện Lấy Chồng Quyền Thế - Full - HOÀN tác giả Ngư Ca review truyện Lấy chồng quyền thế Lấy chồng quyền thế - một bộ truyện ngôn tình quân nhân cực sủng đang làm mưa làm gió đối với các fan ngôn tình hiện nay. Bộ truyện gồm 1093 chương của tác giả Ngư Ca, tuy khá dài nhưng sẽ khiến bạn không thể rời mắt hoặc bỏ lỡ một chương nào đâu. Cùng xem qua một số review của Lấy Chồng Quyền Thế ngay sau đây nhé. Nếu đã đọc qua nhiều bộ truyện của Ngư Ca thì chắc hẳn bạn cũng biết tác giả này hầu như đều lựa chọn nhân vật nam chính trong truyện của mình là quân nhân. Dạng nhân vật nam chính trong các tác phẩm của Ngư Ca đều có hình tượng trầm ổn và tinh thần trách nhiệm cao, đương nhiên kiểu nhân vật này sẽ khiến các fan “mê loạn” rồi ☺ Với Lấy Chồng Quyền Thế cũng vậy, nam chính Cố Thành Kiêu cũng là một tuýp nhân vật như thế. Truyện xoay quanh nhân vật Cố Thành Kiêu, là một thiếu tướng quân đội 28 tuổi được nhiều cô gái ao ước lấy làm chồng. Cố Thành Kiêu là một quân nhân kiên định, bản lĩnh và rất mạnh mẽ; anh có một khuôn mặt lạnh lùng bên ngoài ngụy trang cho một trái tim ấm nóng. Nữ chính của chúng ta là Lâm Thiển, một cô gái mồ côi từ nhỏ và sống với một ông bác được đánh giá là vô liêm sỉ. Lâm Thiển có hình dáng mảnh khảnh, mái tóc ngắn cá tính trông rất giống con trai, tính cách của cô cùng ngỗ ngược và lì lờm, khả năng đánh nhau thì không một cô gái nào sánh bằng. Cô đã phải chịu nhiều khó khăn, vất vả nhưng lại chống trả với thái độ bất cần, lì lợm trước mọi việc. Cô cũng không dịu dàng, sắc sảo như những nữ chính trong các bộ truyện khác nhưng mang đến một làn gió mới cho Lấy Chồng Quyền Thế với tính cách yêu thích tự do, không muốn giao du kết bạn mà chỉ muốn sống trong thế giới riêng của chính mình. Như vậy, tính cách của nam chính – nữ chính là hoàn toàn trái ngược nhau, coi bộ sẽ vô cùng thú vị đây! Hai người gặp nhau trong một tình huống éo le, đó là một đêm định mệnh, đêm đầu tiên họ bên nhau. Cố Thành Kiêu bị hãm hại, Lâm Thiển thì bị chính người bác của mình bán đi để lấy tiền. Không biết việc này là may hay không may khi mà nhờ cái đêm định mệnh đó mà hai người với tính cách trái ngược như từ hai thế giới khác nhau lại đến với nhau qua một bản hợp đồng hôn nhân đôi bên cùng có lợi. Cố Thành Kiêu là vì muốn đáp ứng yêu cầu của bố mẹ, Lâm Thiển là vì muốn thoát khỏi cuộc sống như địa ngục với ông bác vô sỉ của mình. Sau đêm đầu tiên đó, Cố Thành Kiêu khi tỉnh dậy hoàn toàn không nhớ được chuyện gì đã xảy ra khi trên giường là một vũng máu nhỏ Lâm Thiển là một xử nữ chính hiệu còn gì ☺, đầu anh lại bị quấn bởi chính chiếc quần của mình xấu hổ tột cùng ☺. Sau đó, Cố Thành Kiêu cũng đã biết được đêm qua mình bị hạ thuốc kích thích và hậu quả là đã làm tình với một cô gái xa lạ từ trên trời rơi xuống. Trớ trêu thay, lần đầu tiên của anh lại là với một cô gái tóc ngắn, người gầy còm như một thằng con tra. Những tưởng việc chỉ dừng lại thế thôi, nhưng cha mẹ Cố Thành Kiêu lại ép anh phải kết hôn với một là tiểu thư họ Trình, hai là tiểu thư nhà họ Thẩm. Tình thế trái ngang, anh nhất định không đồng ý với một lý do hết sức chính đáng Anh đã có bạn gái và cô gái đã mang thai. Khi đã thẳng thừng thông báo như vậy, chí ít anh cũng anh cũng phải có một đối tượng để “ăn nói” với cha mẹ chứ, và hình ảnh người con gái tóc ngắn dáng người gầy còm chính là sự lựa chọn hợp lý nhất lúc này. Không khó để anh tìm ra cô gái đã qua đêm với mình đêm ấy. Liền sau đó, anh tìm được Lâm Thiển – một cô gái mồ côi được bác ruột nuôi dưỡng từ nhỏ, cuộc sống của cô không được thoải mái và vào cái đêm định mệnh đó chính là bác ruột Lâm Thiển đẩy cô lên giường với anh. Chẳng nói chẳng rằng, anh liền cầu hôn Lâm Thiển và một cuộc hôn nhân sắp sửa bắt đầu với bản hợp đồng hôn nhân đôi bên cùng có lợi. Ngay từ đầu, họ chẳng thể ngờ được rằng bản hợp đồng đó lại là điểm xuất phát cho vòng xoáy tình ái của họ. Sau khi kết hôn Ngay từ đầu, Lâm Thiển đã có ý đề phòng Cố Thành Kiêu rồi, cô đồng ý kết hôn chẳng qua là muốn tìm một nơi ở mới khác với cái nhà tù nơi ông bác vô liêm sỉ kia. Tính cách trước sao thì sau vẫn vậy, cô vẫn thích tự do bay nhảy, không tỏ ý quan tâm đến chồng của mình – Cố Thành Kiêu và cũng không để anh quản thúc được mình. Dù trong lòng đôi khi rất cảm kích việc anh đã hành động “anh hùng cứu mỹ nhân” nhưng bên ngoài vẫn tỏ vẻ bất cần, lì lợm. Về sau, khi cùng nhau vượt qua bao nhiêu lần nguy, cô cũng dần có tình cảm với anh. Còn về Cố Thành Kiêu, từ lâu anh đã dành trái tim của mình cho Lâm Thiển mất rồi. Với tình cảm ấm nóng của mình, anh đã dần dần chinh phục và kéo trái tim Lâm Thiển về phía mình. Với một cô gái từ nhỏ đã chịu nhiều thiệt thòi, tổn thương như Lâm Thiển thì liệu tình cảm của Cố Thành Kiêu có thể chinh phục được một cách vĩnh viễn hay không? Cốt truyện là hành trình theo đuổi vợ yêu của chàng quân nhân Cố Thành Kiêu, vì trót yêu mà tốn khá nhiều thời gian và công sức để chinh phục. Hợp đồng hôn nhân của họ rồi sẽ đi về đâu? Tất cả mọi diễn tiến của bộ truyện ngôn tình Lấy Chồng Quyền Thế đã có sẵn cả rồi, chỉ còn đợi bạn “thưởng thức” mà thôi. Truyện mang đậm chất văn phong của tác giả Ngư Ca hài hước, ngọt ngào và ngắn gọn, không có nhiều yếu tố ngược tâm hay tranh đấu. Nếu bạn là một fan của thể loại ngôn tình ngọt ngào, nhẹ nhàng pha chút hài hước thì đừng quên ủng hộ cho tác giả Ngư Ca tài ba của chúng ta nhé. Còn bây giờ, hãy đóng của trùm chăn “thưởng thức” ngay bản full truyện Lấy Chồng Quyền Thế tại ngay nào! Bạn đang đọc truyện Lấy Chồng Quyền Thế full đã hoàn thành của tác giả Ngư Ca. Khi gã đàn ông đó áp xuống, Lâm Thiển có cảm giác nhưng tay chân không còn sức lực để phản kháng. Cơn đau tê tái khiến cô sống không bằng chết. Sự trong sạch gìn giữ suốt 20 năm đã bị lão già ghê tởm cướp di. Ông bác vì tiền đã bán cổ cho một lão già hom hem 50 tuổi. Là bác ruột của cô đấy. Nhẽ ra cô nên để phòng họ. Cô biết đã qua bao lâu, Lâm Thiển dần có ý thức, mở mắt ra. Bên ngoài trời đã sáng, cô nhúc nhích ngón tay, đã có thể cử động. Lâm Thiển chống cơ thể tàn tạ ngồi dậy, mái tóc ngắn gọn gàng giờ rũ rượi che mắt. Cô vô thức vén tóc trên trán, khẽ ngửa đầu, lộ ra khuôn cằm thon gọn hơi vểnh ra bao quanh đường cong hàm dưới mềm mại, gương mặt trắng nõn hài hòa tự nhiên. Tóc ngắn ngang tai, cần cổ đẹp đẽ, dưới ánh sáng mỏng manh, đẹp như một thiếu niên, à không, như một thiếu nữ mắt ngọc mày Thiển lấy chăn quấn kín ngực mình, dưới lớp chăn mỏng là cơ thể mịn màng. Lâm Thiển ngồi rúm ró vào một góc bên ghế lái phụ, nhịp tim đập loạn thình thịch như chực vọt ra ngoài. Cô không dám nhìn mặt Cố Thành Kiêu, liếc mắt sang cũng không qua tỏ tình bị anh bắt gặp, hôm nay cưỡng hôn cũng bị anh bắt gặp, liệu mình còn cơ hội sống sót không? Lâm Thiển thẩm tượng cảnh bị tụt quần ra đánh cũng đã thấy nhức nhối lực của Cố Thành Kiêu quá cao, đầu óc lại nham hiểm, cô hoàn toàn không phải là đối thủ của đêm buông xuống, ánh đèn rực rỡ, những giọt mưa rào tí tách rơi xuống lòng đường, làm nhiệt độ giảm Thiển vốn đã cảm thấy lạnh, bên cạnh lại có thêm một tảng băng, thật bi đát không tả đi cứ chốc chốc lại dừng, đến khi thoát ra khỏi chỗ tắc, Cố Thành Kiêu phóng xe thật nhanh, chẳng mấy chốc đã về đến Thành Thành Kiêu trầm mặc vào thang máy, đi thẳng lên tầng 2. Lâm Thiển đi lên sau thì thấy anh vào phòng sách tìm kiếm gì là kiểu gì vậy, muốn chém muốn giết muốn mắng thì cứ làm đi, im im như vậy thật dọa người Thiển ngắn nhất kiểu chiến tranh lạnh. Đàn ông con trai có gì thì cứ nói, bực thì xả, có thể nào dứt khoát một chút làm chuyện mà mình nên làm hay không?!Vì vậy Lâm Thiển dè dặt rón rén đi vào phòng sách, “Anh nghe em giải thích đi...” Cô liều mạng bước đến trước mặt Cố Thành Kiêu tìm kiếm cảm giác tồn tại, “Hôm nay ở trường có người tìm em gây sự, may có Sở Mặc Phong đến giải vây. Gần đây có nhiều lời đồn đại về em, Sở Mặc Phong thanh minh giúp em thôi.”Mặt Cố Thành Kiêu sa sầm, không nói tiếng nào, mím chặt mối, mày nhíu lại, ánh mắt rét lạnh, rất giống Diêm vương một tay nắm giữ vận mệnh của muôn người.“Rồi khi em chào về thì cậu ấy nói đi cùng, em cũng không cách nào từ chối được, phải không? Dù sao người ta vừa mới giúp mình, em cũng muốn cảm ơn cậu ấy”Lâm Thiển có chút đau lòng, rõ ràng là cô bị lợi dụng, rõ ràng cổ là nạn nhân, sao lại phải trình bày giải thích như chính mình cố ý dụ dỗ người khác vậy.“Em nào biết cậu ta sẽ làm như thế. Em cũng sợ khiếp vía, anh tin em được không?” Cô to gan đứng chắn trước mặt anh, “Cố Thành Kiêu?”Nét mặt Cố Thành Kiêu lạnh lùng không chút ôn hòa, nhưng bộ dạng thế này lại làm trái tim Lâm Thiển muốn tan chảy, vì anh... quá đẹp trai.“Anh tin em được không?” Cô kéo kéo cánh tay anh, giọng nói mềm nhũn, mắt chớp chớp nhìn Thành Kiêu giựt tay ra, quay đầu nhìn cô chằm chằm hung dữ, chất vấn “Em cho lời nói của anh là gió thoảng bên tại hả?”“Không có mà.” Trời đất chứng giám, cô nào dám, nếu không nghe lời anh thì đã đập cho Trương Yến một trận tơi bời vì mấy lời nhơ nhuốc của cô ta rồi.“Vậy sao còn tán tỉnh nó?”“...” Trời đất chứng giám, rõ ràng là cậu ta tán tỉnh có mà, “Em không có, em cũng không biết cậu ta sẽ làm như vậy?“Không biết? Một cầu không biết là xong sao hả?”“Ý anh là gì?”Cố Thành Kiêu nghiêm mặt, “Anh nhìn Tiểu Phong lớn lên, anh rất hiểu nó, nó to gan lớn mật đến cỡ nào anh đều biết. Chuyện hôm qua cứ cho là trước đó nó không biết, giờ nó đã biết thân phận em rồi, không thể nào còn ôm ảo tưởng với em được!”Lâm Thiển cũng quay lại, nhìn thẳng vào cặp mắt tàn nhẫn của anh, “Vậy nên anh đang nghĩ là em tán tỉnh Sở Mặc Phong sao?”Cố Thành Kiêu không lên tiếng, nhưng vẻ mặt thì đã có câu trả lời.“Có phải bởi vì cậu ta là con ngoan trò giỏi, còn em là học sinh cá biệt, cho nên khi có chuyện là đều do lỗi của em, đúng không?”“Đừng đánh trống lảng”“Em không đánh trống lảng, mà em thật sự muốn biết. Phải chăng vì anh nhìn cậu ta lớn lên, anh tin tưởng vào đạo đức của cậu ta, cho nên chuyện này chỉ có thể là lỗi của em, nhất định là vì em xấu xa kém cỏi nên mới đi tán tỉnh cậu ta, phải vậy không?”Cho dù có là ai, một khi đã đụng đến lòng tự trọng của cô, cô nhất định sẽ quyết đấu đến cùng, ăn miếng trả Thành Kiêu thật không khác gì mấy thầy cô trước kia của cô. Cho dù có chuyện gì, bất kể lý do gì, cũng đều đổ lỗi cho cũng giống như họ, không biết ngọn nguồn đã vội vàng kết luận. Chuyện này thật sự là xem thường nhân cách của cô Thành Kiêu không trả lời được, đúng là trong chuyện này anh có chủ Thiển cười khổ, cảm thấy chua chát, “Anh đã nghĩ như thế thì em có nói gì thêm cũng vô ích. Anh nghĩ thế nào thì cứ cho là như vậy đi, em cũng không buồn nói nữa”Câu không buồn nói của cô lại đẩy lửa giận trong lòng Cố Thành Kiêu bùng lên như núi lửa. Anh vớ lấy túi tài liệu, lạnh lùng nói, “Em không buồn nói, anh cũng không buồn để ý. Anh đi công tác vài ngày, em tự lo liệu đi”“Hả, ôi, ơ ơ... Sao lại phải đi?”Cố Thành Kiêu nói được làm được, thật sự mặc kệ cô, không thèm quay lại nhìn cô mà đi thẳng ra thang máy.“Này này... Cố Thành Kiêu!” Lâm Thiển không biết làm thế nào, vội đuổi theo, “Lúc nào anh mới về?”“Không biết”“Lại không biết, vậy anh biết cái gì hả?”Cố Thành Kiêu đi vào thang máy, quay lưng về phía cô, “Anh không biết có chuyện gì giữa hai người, cũng không muốn biết.”Đến khi cửa thang máy đóng lại, Lâm Thiển bứt rứt như ngồi trên đống lửa, như vậy là sao?Hóa ra, Cố Thành Kiêu chỉ quay về lấy đồ rồi đi luôn, chẳng qua vì thuận đường mà đi qua trường học thôi à?Lâm Thiển đứng đó nhìn của thang máy khép lại chỉ còn tấm kính. Cô ngơ ngác nhìn bóng mình, cảm xúc trong lòng cứ cuồn cuộn dâng lên, mơ hồ đau, ấm ức, tức giận, sầu cười khổ, cười mình ngu, đương nhiên anh tin vào sự phán đoán của mình. Anh sáng suốt tinh anh như thế, lẽ nào lại tin làm người?Còn với Sở Mặc Phong, cô cũng không cách nào trách giận được, nên đành phải ngậm bồ hòn làm cay mãi không thôi, nước mắt dâng lên rơm rớm, cô hít sâu nén xuống, hai bàn tay nắm chặt, ngẩng đầu lên chớp mi liên tục cố ngăn nước mắt trào nhất định không để mình khóc vào lúc này, tuyệt đối không!Cố Thành Kiêu ngồi lại vào xe, cũng không khá hơn Lâm Thiển là bao. Một người là cháu, một người là VỢ, nắm tay đi trên đường rồi còn hôn nhau. Giờ phút này anh là người đàn ông đáng thương nhất trên rất muốn tin tưởng Lâm Thiển, nhưng anh vừa mới rời khỏi, cô đã đi cùng Sở Mặc Phong. Ngày hôm qua cô mới hứa tuyệt đối không hài lòng, hôm nay chưa gì đã diễn một màn khó coi như vậy, chẳng phải là hạ nhục anh sao?!Anh cũng không nên ôm ảo tưởng với Lâm Thiển, không nên mong đợi Lâm Thiển an phận thủ có lẽ, cô vốn là người không an phận, không quan tâm lần đầu tiên của mình trao cho ai, không quan tâm gả cho người nào, cũng không quan tâm cưới xong rồi vượt rào...Hoặc, có lẽ, anh đánh giá mình quá cao, cho rằng điều kiện của mình thừa sức chinh phục cô. Nhưng, cho dù anh có ưu tú cỡ nào cũng không thay đổi được bản chất phù phiếm của phiếm ư, cô nhóc này mới gặp đã cảm thấy trong sáng như đứa trẻ, anh thật không muốn dùng từ ngữ như vậy để hình dung Lâm Thiển. Nếu đã đọc qua truyện ngôn tình của Ngư Ca thì chắc hẳn bạn cũng biết nhân vật chính trong các truyện ngôn tình của tác giả hầu như đều là quân nhân, dạng người có hình tượng trầm ổn và tinh thần trách nhiệm cao. Với Lấy Chồng Quyền Thế, nam chính Cố Thành Kiêu cũng không phải là trường hợp ngoại lệ. Lấy Chồng Quyền Thế Tên truyện Lấy Chồng Quyền Thế Tác giả Ngư Ca Thể loại Ngôn Tình, Sủng, Sắc Số chương 1000 chương Trạng thái Đang ra Review truyện ngôn tình Lấy Chồng Quyền Thế Truyện ngôn tình Lấy Chồng Quyền Thế xoay quanh nhân vật Cố Thành Kiêu, là một thiếu tướng quân đội 28 tuổi được nhiều cô gái ao ước lấy làm chồng. Cố Thành Kiêu là một quân nhân kiên định, bản lĩnh và rất mạnh mẽ; anh có một khuôn mặt lạnh lùng bên ngoài ngụy trang cho một trái tim ấm nóng. Nữ chính là Lâm Thiển, một cô gái mồ côi từ nhỏ và sống với một ông bác được đánh giá là vô liêm sỉ. Lâm Thiển có hình dáng mảnh khảnh, mái tóc ngắn cá tính trông rất giống con trai, tính cách của cô cùng ngỗ ngược và lì lờm, khả năng đánh nhau thì không một cô gái nào sánh bằng. Cô đã phải chịu nhiều khó khăn, vất vả nhưng lại chống trả với thái độ bất cần, lì lợm trước mọi việc. Cô cũng không dịu dàng, sắc sảo như những nữ chính trong các bộ truyện ngôn tình khác nhưng mang đến một làn gió mới cho Lấy Chồng Quyền Thế với tính cách yêu thích tự do, không muốn giao du kết bạn mà chỉ muốn sống trong thế giới riêng của chính mình. Hai người gặp nhau trong một tình huống éo le, đó là một đêm định mệnh, đêm đầu tiên họ bên nhau. Cố Thành Kiêu bị hãm hại, Lâm Thiển thì bị chính người bác của mình bán đi để lấy tiền. Không biết việc này là may hay không may khi mà nhờ cái đêm định mệnh đó mà hai người với tính cách trái ngược như từ hai thế giới khác nhau lại đến với nhau qua một bản hợp đồng hôn nhân đôi bên cùng có lợi. Cố Thành Kiêu là vì muốn đáp ứng yêu cầu của bố mẹ, Lâm Thiển là vì muốn thoát khỏi cuộc sống như địa ngục với ông bác vô sỉ của mình. Sau đêm đầu tiên đó, Cố Thành Kiêu khi tỉnh dậy hoàn toàn không nhớ được chuyện gì đã xảy ra khi trên giường là một vũng máu nhỏ, đầu anh lại bị quấn bởi chính chiếc quần của mình. Sau đó, Cố Thành Kiêu cũng đã biết được đêm qua mình bị hạ thuốc kích thích và hậu quả là đã làm tình với một cô gái xa lạ từ trên trời rơi xuống. Trớ trêu thay, lần đầu tiên của anh lại là với một cô gái tóc ngắn, người gầy còm như một thằng con tra. Những tưởng việc chỉ dừng lại thế thôi, nhưng cha mẹ Cố Thành Kiêu lại ép anh phải kết hôn với một là tiểu thư họ Trình, hai là tiểu thư nhà họ Thẩm. Tình thế trái ngang, anh nhất định không đồng ý với một lý do hết sức chính đáng Anh đã có bạn gái và cô gái đã mang thai. Khi đã thẳng thừng thông báo như vậy, chí ít anh cũng anh cũng phải có một đối tượng để “ăn nói” với cha mẹ chứ, và hình ảnh người con gái tóc ngắn dáng người gầy còm chính là sự lựa chọn hợp lý nhất lúc này. Không khó để anh tìm ra cô gái đã qua đêm với mình đêm ấy. Liền sau đó, anh tìm được Lâm Thiển – một cô gái mồ côi được bác ruột nuôi dưỡng từ nhỏ, cuộc sống của cô không được thoải mái và vào cái đêm định mệnh đó chính là bác ruột Lâm Thiển đẩy cô lên giường với anh. Chẳng nói chẳng rằng, anh liền cầu hôn Lâm Thiển và một cuộc hôn nhân sắp sửa bắt đầu với bản hợp đồng hôn nhân đôi bên cùng có lợi. Ngay từ đầu, họ chẳng thể ngờ được rằng bản hợp đồng đó lại là điểm xuất phát cho vòng xoáy tình ái của họ. Sau khi kết hôn Ngay từ đầu, Lâm Thiển đã có ý đề phòng Cố Thành Kiêu rồi, cô đồng ý kết hôn chẳng qua là muốn tìm một nơi ở mới khác với cái nhà tù nơi ông bác vô liêm sỉ kia. Tính cách trước sao thì sau vẫn vậy, cô vẫn thích tự do bay nhảy, không tỏ ý quan tâm đến chồng của mình – Cố Thành Kiêu và cũng không để anh quản thúc được mình. Dù trong lòng đôi khi rất cảm kích việc anh đã hành động “anh hùng cứu mỹ nhân” nhưng bên ngoài vẫn tỏ vẻ bất cần, lì lợm. Về sau, khi cùng nhau vượt qua bao nhiêu lần nguy, cô cũng dần có tình cảm với anh. Còn về Cố Thành Kiêu, từ lâu anh đã dành trái tim của mình cho Lâm Thiển mất rồi. Với tình cảm ấm nóng của mình, anh đã dần dần chinh phục và kéo trái tim Lâm Thiển về phía mình. Với một cô gái từ nhỏ đã chịu nhiều thiệt thòi, tổn thương như Lâm Thiển thì liệu tình cảm của Cố Thành Kiêu có thể chinh phục được một cách vĩnh viễn hay không? Cốt truyện Lấy Chồng Quyền Thế là hành trình theo đuổi vợ yêu của chàng quân nhân Cố Thành Kiêu, vì trót yêu mà tốn khá nhiều thời gian và công sức để chinh phục. Hợp đồng hôn nhân của họ rồi sẽ đi về đâu? - Viết xuống "Review truyện Lấy Chồng Quyền Thế" không dễ, hi vọng mọi người yêu thích Nguồn TIÊN HIỀN THƯ VIỆN

lay chong quyen the