Căn nhà ở quê chỉ là nhà mái lá dựng tạm nên sau khi gia đình đi 2 năm đã bị đổ sập chỉ còn lại đất trống. Mỗi dịp lễ Tết về quê gia đình D. tá túc tại nhà chú ruột bên cạnh vài hôm rồi đi ngay. Hậu sự của D. cũng phải nhờ ở gia đình của người chú này. Câu Đố Tết Thiếu Nhi. Nếu bạn tổ chức tết thiếu nhi cho các em, hãy dùng những Câu Đố Tết Thiếu Nhi này nhé. câu đố tết hay. Câu đố 1. Đố ai trên Bạch Đằng giang. Làm cho cọc nhọn dọc ngang sáng ngời. Phá quân Nam Hán tơi bời. Sau một năm bôn ba vất vả, những người con xa quê hương xa cha mẹ sẽ trở về với những món quà chúc Tết. Vậy bạn đã chuẩn bị mang gì về cho cha mẹ nào? Trong những ngày cuối năm này, nhiều người đã chia sẻ về những món quà mà họ chuẩn bị mang về quê lên các trang mạng xã hội. Đối với con cháu trong gia đình, tôi thường lì xì các con những tờ tiền mới, giá trị thấp hoặc cũng có thể là một câu chúc hay ngày Tết được trình bày đẹp mắt. Tôi nhận thấy được sự bất ngờ, thích thú từ các cháu của mình. Do đó, tôi vẫn tin rằng giá trị về tinh thần là thứ được lưu giữ lâu nhất. Ý Nghĩa Cành Mai Ngày Tết. 19/12/2010 05:37:00 Thích Đức Trí. Đã đọc: 29882 Cỡ chữ: Người dân Việt Nam thường thích chọn cây mai thờ cúng và trang trí trong nhà vào ngàyTết không phải là điều ngẫu nhiên. Hình ảnh cây mai nở rộ trong ngày đầu xuân là bài học đạo lý đối Tôi thấy rằng, Tết xưa hay Tết nay đều không thể thiếu được thịt kho dưa giá, cũng không thể thiếu được khổ qua, và một số món ăn hiện đại hoặc là một số món ăn vùng miền cũng được chúng tôi mang đến trong Chương trình "Về quê ăn Tết". 04/02/2022 08:00. Hơn 20 năm làm bạn với bầu trời và những chuyến bay mang sứ mệnh đoàn viên mùa Tết. Với cơ trưởng Trương Việt Dũng - Đội phó Đội bay A350, thì mỗi chuyến hành trình ấy đều để lại trong anh những kỉ niệm vô cùng đáng nhớ. Đằng sau những khó khăn Truyền thuyết và phong tục tết Trung Thu xưa. Huệ Linh 19/09/21, 19:13 Văn hóa truyền thống. Tết Trung Thu là lễ hội tại các quốc gia Đông Á và Đông Nam Á như Trung Quốc, Việt Nam, Nhật Bản, Triều Tiên, Đài Loan, Singapore, ngày này cũng là ngày nghỉ lễ quốc gia tại Đài Loan Vay Nhanh Fast Money. Người ta có rất nhiều nơi để đến nhưng chỉ có một chốn để về. Cuộc sống mưu sinh vì miếng cơm manh áo mà rất nhiều người con phải xa quê hương, xa Ông Bà Cha Mẹ người thân để kiếm kế sinh nhai ở một thành phố hay đất nước nào đó. Rồi khi tết đến xuân về người ta lại chuẩn bị đồ đạc, gói ghém quà này quà kia mang về biếu Cha Mẹ người thân sau những tháng ngày xa quê. Trở về nhà bên Mẹ Cha là ước mong của những người con xa quê, bởi người ta thường nói “ Có gia đình và có nhà đó là hạnh phúc”. Hạnh phúc phải chăng đơn giản là như thế nhưng chính những cái giản đơn ấy mà có rất nhiều người mơ ước cũng không có được. Trở về nhà trong một lần đi chợ hoa đêm ở đất Hà thành, cái giá lạnh trong những ngày này thật khắc nghiệt, lạnh đến tận xương tủy tôi vẫn phải lên đường đến chợ hoa đêm. Khi trở về đã gần 23h, đường phố vắng người hơn so với những ngày thời tiết ấm. Đất Hà Nội – mảnh đất được mệnh danh là thủ đô hoa lệ. Mà đúng là như thế, Hà nội về đêm lung linh, rực rỡ với sắc màu đèn điện. Dừng lại trước đèn đỏ, bỗng xuất hiện ngay bên cạnh tôi là một cụ già chắc tầm khoảng 80, người Cụ gầy, da nhăn nheo đang ngồi co cụm trên vỉa hè cùng với chiếc bao ni long đựng chút áo quần, chân không mang tất chỉ có một đôi dép tổ ong cũ kĩ, tấm áo mong manh khoác trên mình cho đỡ giá, Bà Cụ đăm chiêu nhìn những đoàn người lướt qua trên đường với ánh mắt đượm buồn. Trước hình ảnh đó, tôi không khỏi xót xa, xót xa cho một thủ đô mệnh danh là hoa lệ. Vâng! Có lẽ hoa dành cho người giàu, còn lệ dành cho người nghèo chăng? Tôi thầm hỏi những đứa con của cụ giờ này ở đâu? Họ đang yên ấm trong ngội nhà có điều hòa, có đèn sưởi, có chăn ấm đệm êm hay đang say trong giấc ngủ mặn nồng bên vợ con. Tại sao Bà Cụ lại xuất hiện nơi đây trong cái tiết trời giá lạnh về đêm này? Rồi đêm nay bà sẽ ngủ ở đâu? Và những ngày sau đó thì sao? Những câu hỏi ấy cứ xuất hiện trong tâm trí khiến tôi không rời mắt khỏi Bà cụ . Trước kia Cha Mẹ có thể nuôi nấng được 3,4 người con nhưng giờ đây 3, 4 người con cũng không nuôi nổi một Mẹ. Tại sao vậy? Thế rồi hình ảnh Bà Cụ và những suy nghĩ ấy cứ miên man theo tôi trở về nhà. Tôi thầm cầu xin cho Bà tìm được một nơi trọ qua đêm, nguyện xin cho những người thân tìm đón Bà về nhà. Điều ước ấy liệu có là viển vông xa vời quá không? Một mùa xuân nữa lại về trên quê hương đất Việt, lòng người nô nức chuẩn bị cho cái tết sum vầy, những người con xa quê cũng thu xếp công việc học tập, làm ăn để trở về bên gia đình. Ai ai cũng lo lắng tìm mua chút quà để gọi là có chút gì đó mang về. Có lẽ không ai không biết đến ca khúc Mang tiền về cho Mẹ, bài hát đang hot trên mạng dịp tết của ca sĩ Đen Vâu. Nó như một lời mời gọi cũng như cảnh tỉnh tâm thức của những phận làm con trong gia đình. “Tết – mang tiền về cho Mẹ, đừng mang ưu phiền về cho Mẹ”. Mang tiền về cho Mẹ, tôi nghĩ đó là cách chơi chữ nhưng đó chính là trao yêu thương, đem niềm vui , cho những bậc sinh thành, dưỡng dục ta khôn lớn nên người. Với suy nghĩ thiển cận của mình, tôi thiết nghĩ phải chăng Cha Mẹ chỉ muốn con cái mang tiền về cho mình sắm tết, trang trải chi tiêu trong dịp đặc biết này? Có lẽ không chỉ thế, đến thăm những gia đình có con cái đi làm ăn xa , tôi được nghe những lời tâm sự của họ mới biết rằng Họ cần con hơn cần bất cứ điều gì. Có lẽ, trong bối cảnh dịch Covid làm đảo lộn tình hình kinh tế như hiện nay thì việc trờ về quê là một nỗi ám ảnh của rất nhiều người con xa quê. Bởi nhiều người vì không có tiền về quê, dù tiền vé tàu xe, tiền đi máy bay có thể không thành vấn đề nhưng tiền quà cáp, tiền biếu cha mẹ, tiền biếu người thân, tiền lì xì cho trẻ nhỏ… chỉ nghĩ đến đã đủ để làm nản lòng người xa quê. Vì thế mà đã có bao người con phải đón tết xa quê trong ngậm ngùi và nước mắt. Nhưng rất ít người đặt câu hỏi, cha mẹ cần gì ở con cái khi tết đến xuân về. Câu trả lời đơn giản là cha mẹ chỉ cần sự gặp gỡ và sum họp, chỉ cần thấy hình hài và khuôn mặt thân yêu của con trong ngày tết. Cha mẹ dù nghèo khổ vẫn không cần tiền con mang về. Như thế, ước mong của cha mẹ chỉ là những người con luôn biết quan tâm, chăm sóc, và trở về bên cha mẹ khi còn có thể, đừng để cha mẹ phải cô đơn, lang thang vất vưởng như bà Cụ mà tôi đã gặp trên nẻo đường đêm kia. Thật vậy, Cha mẹ chỉ cần con về là đủ. Có con là có tất cả. Có con là có tết. Con về là tết về. Vâng! Món quà Tết dành cho Cha Mẹ không chỉ là những món quà vật chất mà còn chứa đựng những giá trị tinh thần và tấm lòng hiếu kính của người con dành tặng cha mẹ. Nhưng món quà quý giá nhất mà Cha Mẹ cần, chính là sự hiện diện đầy đủ của con cái như thế cái tết đoàn viên sẽ là cái tết ý nghĩa trọn vẹn nhất. Chắc chắn rằng cuộc sống sẽ còn đem đến nhiều khó khăn, thử thách cho mỗi người. Nhưng ở nơi xa kia, có nhà, có cha mẹ, có gia đình là nơi ấm êm để về, nhất là trong những ngày Tết. Như bản nhạc Đi về nhà của mùa Tết năm cũ từng nói lên nỗi lòng của người con xa xứ “ hạnh phúc đi về nhà, thành công đi về nhà, thất bại đi về nhà, chông chênh đi về nhà, cô đơn đi về nhà, mệt quá đi về nhà…” Và năm nay, dù cuộc sống có khó khăn, vất vả cũng hãy cố gắng đứng lên và “mang tiếng cười về cho ba mẹ, mang sum vầy về cho ba mẹ, mang chính mình về cho Mẹ”! Như thế có con về là tết về. Sương đêm Continue Reading ta có rất nhiều nơi để đến nhưng chỉ có một chốn để về. Cuộc sống mưu sinh vì miếng cơm manh áo mà rất nhiều người con phải xa quê hương, xa Ông Bà Cha Mẹ người thân để kiếm kế sinh nhai ở một thành phố hay đất nước nào đó. Rồi khi tết đến xuân về người ta lại chuẩn bị đồ đạc, gói ghém quà này quà kia mang về biếu Cha Mẹ người thân sau những tháng ngày xa quê. Trở về nhà bên Mẹ Cha là ước mong của những người con xa quê, bởi người ta thường nói “ Có gia đình và có nhà đó là hạnh phúc”. Hạnh phúc phải chăng đơn giản là như thế nhưng chính những cái giản đơn ấy mà có rất nhiều người mơ ước cũng không có về nhà trong một lần đi chợ hoa đêm ở đất Hà thành, cái giá lạnh trong những ngày này thật khắc nghiệt, lạnh đến tận xương tủy tôi vẫn phải lên đường đến chợ hoa đêm. Khi trở về đã gần 23h, đường phố vắng người hơn so với những ngày thời tiết ấm. Đất Hà Nội – mảnh đất được mệnh danh là thủ đô hoa lệ. Mà đúng là như thế, Hà nội về đêm lung linh, rực rỡ với sắc màu đèn điện. Dừng lại trước đèn đỏ, bỗng xuất hiện ngay bên cạnh tôi là một cụ già chắc tầm khoảng 80, người Cụ gầy, da nhăn nheo đang ngồi co cụm trên vỉa hè cùng với chiếc bao ni long đựng chút áo quần, chân không mang tất chỉ có một đôi dép tổ ong cũ kĩ, tấm áo mong manh khoác trên mình cho đỡ giá, Bà Cụ đăm chiêu nhìn những đoàn người lướt qua trên đường với ánh mắt đượm buồn. Trước hình ảnh đó, tôi không khỏi xót xa, xót xa cho một thủ đô mệnh danh là hoa lệ. Vâng! Có lẽ hoa dành cho người giàu, còn lệ dành cho người nghèo chăng? Tôi thầm hỏi những đứa con của cụ giờ này ở đâu? Họ đang yên ấm trong ngội nhà có điều hòa, có đèn sưởi, có chăn ấm đệm êm hay đang say trong giấc ngủ mặn nồng bên vợ con. Tại sao Bà Cụ lại xuất hiện nơi đây trong cái tiết trời giá lạnh về đêm này? Rồi đêm nay bà sẽ ngủ ở đâu? Và những ngày sau đó thì sao? Những câu hỏi ấy cứ xuất hiện trong tâm trí khiến tôi không rời mắt khỏi Bà cụ . Trước kia Cha Mẹ có thể nuôi nấng được 3,4 người con nhưng giờ đây 3, 4 người con cũng không nuôi nổi một Mẹ. Tại sao vậy? Thế rồi hình ảnh Bà Cụ và những suy nghĩ ấy cứ miên man theo tôi trở về nhà. Tôi thầm cầu xin cho Bà tìm được một nơi trọ qua đêm, nguyện xin cho những người thân tìm đón Bà về nhà. Điều ước ấy liệu có là viển vông xa vời quá không?Một mùa xuân nữa lại về trên quê hương đất Việt, lòng người nô nức chuẩn bị cho cái tết sum vầy, những người con xa quê cũng thu xếp công việc học tập, làm ăn để trở về bên gia đình. Ai ai cũng lo lắng tìm mua chút quà để gọi là có chút gì đó mang về. Có lẽ không ai không biết đến ca khúc Mang tiền về cho Mẹ, bài hát đang hot trên mạng dịp tết của ca sĩ Đen Vâu. Nó như một lời mời gọi cũng như cảnh tỉnh tâm thức của những phận làm con trong gia đình. “Tết – mang tiền về cho Mẹ, đừng mang ưu phiền về cho Mẹ”. Mang tiền về cho Mẹ, tôi nghĩ đó là cách chơi chữ nhưng đó chính là trao yêu thương, đem niềm vui , cho những bậc sinh thành, dưỡng dục ta khôn lớn nên người. Với suy nghĩ thiển cận của mình, tôi thiết nghĩ phải chăng Cha Mẹ chỉ muốn con cái mang tiền về cho mình sắm tết, trang trải chi tiêu trong dịp đặc biết này? Có lẽ không chỉ thế, đến thăm những gia đình có con cái đi làm ăn xa hay có những người con dâng mình cho Chúa trong các Tu hội, Dòng tu, tôi được nghe những lời tâm sự của họ mới biết rằng Họ cần con hơn cần bất cứ điều gì. Có lẽ, trong bối cảnh dịch Covid làm đảo lộn tình hình kinh tế như hiện nay thì việc trờ về quê là một nỗi ám ảnh của rất nhiều người con xa quê. Bởi nhiều người vì không có tiền về quê, dù tiền vé tàu xe, tiền đi máy bay có thể không thành vấn đề nhưng tiền quà cáp, tiền biếu cha mẹ, tiền biếu người thân, tiền lì xì cho trẻ nhỏ… chỉ nghĩ đến đã đủ để làm nản lòng người xa quê. Vì thế mà đã có bao người con phải đón tết xa quê trong ngậm ngùi và nước mắt. Nhưng rất ít người đặt câu hỏi, cha mẹ cần gì ở con cái khi tết đến xuân về. Câu trả lời đơn giản là cha mẹ chỉ cần sự gặp gỡ và sum họp, chỉ cần thấy hình hài và khuôn mặt thân yêu của con trong ngày tết. Cha mẹ dù nghèo khổ vẫn không cần tiền con mang về. Như thế, ước mong của cha mẹ chỉ là những người con luôn biết quan tâm, chăm sóc, và trở về bên cha mẹ khi còn có thể, đừng để cha mẹ phải cô đơn, lang thang vất vưởng như bà Cụ mà tôi đã gặp trên nẻo đường đêm kia. Thật vậy, Cha mẹ chỉ cần con về là đủ. Có con là có tất cả. Có con là có tết. Con về là tết Món quà Tết dành cho Cha Mẹ không chỉ là những món quà vật chất mà còn chứa đựng những giá trị tinh thần và tấm lòng hiếu kính của người con dành tặng cha mẹ. Nhưng món quà quý giá nhất mà Cha Mẹ cần, chính là sự hiện diện đầy đủ của con cái như thế cái tết đoàn viên sẽ là cái tết ý nghĩa trọn vẹn nhất. Chắc chắn rằng cuộc sống sẽ còn đem đến nhiều khó khăn, thử thách cho mỗi người. Nhưng ở nơi xa kia, có nhà, có cha mẹ, có gia đình là nơi ấm êm để về, nhất là trong những ngày Tết. Như bản nhạc Đi về nhà của mùa Tết năm cũ từng nói lên nỗi lòng của người con xa xứ “ hạnh phúc đi về nhà, thành công đi về nhà, thất bại đi về nhà, chông chênh đi về nhà, cô đơn đi về nhà, mệt quá đi về nhà…” Và năm nay, dù cuộc sống có khó khăn, vất vả cũng hãy cố gắng đứng lên và “mang tiếng cười về cho ba mẹ, mang sum vầy về cho ba mẹ, mang chính mình về cho Mẹ”! Như thế có con về là tết đêmBài viết được tác giả gửi đến KDTT – Tiếp nối thành công của năm 2021, Chương trình “Mang Tết về nhà” năm 2022 do Trung ương Đoàn TNCS Hồ Chí Minh phối hợp cùng Công ty TNHH Nước Giải khát Suntory PepsiCo Việt Nam tổ chức dành cho đối tượng sinh viên, thanh niên công nhân có hoàn cảnh khó khăn, bị ảnh hưởng và chịu thiệt hại bởi dịch Covid-19 trong năm 2021 về quê đón Tết Nguyên đán Nhâm Dần 2022. Mới đây, tại TP Hồ Chí Minh, Trung ương Đoàn TNCS Hồ Chí Minh và Công ty Nước giải khát Suntory PepsiCo Việt Nam phối hợp tổ chức gặp mặt báo chí công bố và phát động chương trình “Mang Tết về nhà” năm 2022. Phát biểu tại buổi gặp mặt báo chí, đồng chí Bùi Quang Huy – Uỷ viên dự khuyết Trung ương Đảng, Bí thư Thường trực Trung ương Đoàn, Chủ tịch Hội Sinh viên Việt Nam cho biết Chương trình “Mang tết về nhà” năm 2022 nằm trong chuỗi các chương trình, hoạt động chăm lo, đồng hành và hỗ trợ các đối tượng thanh, thiếu niên các cấp bộ Đoàn, Hội; thể hiện tinh thần xung kích, trách nhiệm của tuổi trẻ trong một năm đầy khó khăn, thách thức đối với toàn xã hội trước những ảnh hưởng nặng nề bởi dịch bệnh Covid-19. Đồng chí Bùi Quang Huy phát biểu tại họp báo. So với năm 2021 chương trình “Mang Tết về nhà” năm 2022 sẽ tăng số lượng vé hỗ trợ từ 3000 vé lên vé, trong đó bổ sung thêm phương tiện di chuyển là bằng tàu lửa; Trong chương trình năm nay sẽ dành tặng 540 vé máy bay khứ hồi, vé xe ô tô khứ hồi, 275 vé tàu khứ hồi và các phần quà ý nghĩa cho đối tượng sinh viên, thanh niên công nhân, người lao động xa nhà có hoàn cảnh khó khăn đang học tập, làm việc tại một số tỉnh, thành phía Nam tập trung tại các địa bàn trọng tâm TP. Hồ Chí Minh, Đồng Nai, Bình Dương có quê tại một số tỉnh miền Trung và miền Bắc. Chương trình sẽ phối hợp cùng Hãng hàng không Vietnam Airlines tổ chức 03 chuyến bay TP. Hồ Chí Minh – Hà Nội, TP. Hồ Chí Minh – Vinh, TP. Hồ Chí Minh – Đà Nẵng, phối hợp với Công ty Cổ phần đường sắt Sài Gòn tổ chức các chuyến tàu khứ hồi và phối hợp cùng các nhà xe uy tín tổ chức 55 chuyến xe về các tỉnh miền Trung, miền Bắc. Trong năm thứ tổ chức, chương trình tăng số lượng vé về quê từ 3000 lên 3290 vé. Đặc biệt trong chương trình năm nay, ngoài vé chương trình cam kết hỗ trợ, nhãn hàng Pepsi cùng Trung ương Đoàn TNCS Hồ Chí Minh tổ chức cuộc vận động gây quỹ “Mang Tết về nhà” thông qua ví điện tử ZaloPay, kêu gọi các tổ chức, doanh nghiệp và cá nhân cùng lan tỏa và tham gia quyên góp để có thêm nhiều vé tàu được, chuyến tàu về quê thêm nối dài và nhiều người con xa xứ được đoàn viên đón tết cùng gia đình Tết này. BTC sẽ gói bánh chưng làm quà tặng cho người dân trên đường về quê ăn Tết. Bà Wu May San – Phó Tổng giám đốc cấp cao phụ trách Nhân sự và Đối ngoại Công ty Nước giải khát Suntory PepsiCo Việt Nam nhấn mạnh “Suntory PepsiCo Việt Nam và nhãn hàng Pepsi luôn theo đuổi giá trị “đóng góp lại cho xã hội” cùng nhau lan tỏa năng lượng tích cực tới cộng đồng. Trên hành trình “Mang tết về nhà” năm thứ hai, bên cạnh việc tài trợ hơn 3000 cặp vé về quê, Pepsi muốn kêu gọi cộng đồng cùng chung tay quyên góp thêm những cặp vé tàu trở Tết về nhà. Thêm nhiều đóng góp từ cộng đồng, thêm nhiều những chuyến tàu về quê, chúng tôi tin rằng chỉ cần chung tay, ai cũng có một mùa tết trọn vẹn hơn!”. Đại diện Công ty Nước giải khát Suntory PepsiCo mong muốn, đơn vị sẽ tiếp tục thêm nhiều hoạt động hỗ trợ cộng đồng trong thời gian tới, để “không ai bị bỏ lại phía sau”. Chương trình mong muốn tiếp tục lan toả rộng rãi những giá trị, thông điệp tích cực trong xã hội, từ đó các cấp bộ đoàn, các tổ chức trong xã hội sẽ tiếp tục có thêm nhiều hoạt động ý nghĩa, đồng hành với thanh thiếu nhi có hoàn cảnh khó khăn, đặc biệt trong dịp Tết Nguyên đán. Thông qua chương trình sẽ góp phần tạo thêm động lực để các bạn thanh niên, sinh viên tiếp tục nỗ lực vươn lên trong học tập, lao động sản xuất; cùng chung tay vào phục hồi, phát triển kinh tế xã hội của đất nước. Chương trình cũng tổ chức cuộc thi ảnh “Tết Đoàn viên” và ngày hội “Mang Tết về nhà”. Thông qua các chương trình góp phần tạo thêm nhiều ý nghĩa bổ ích cho sinh viên, thanh niên công nhân… Cuộc thi ảnh “Tết Đoàn viên” Mỗi cá nhân/ nhóm tham gia cuộc thi gửi hình ảnh dự thi dựa trên các chủ đề theo tuần BTC đưa ra. Cuộc thi sẽ diễn ra tại website bài dự thi sẽ được tiến hành đăng tải và bình chọn trực tiếp tại fanpage Mang Tết về nhà 2022. Mỗi cá nhân/ nhóm gửi bài dự thi gồm 01 hình ảnh theo các chủ đề tuần như hình ảnh đội ngũ y, bác sĩ chống dịch, lực lượng áo xanh tuyến đầu chống dịch công an, bộ đội, đoàn viên thanh niên,… hoặc các hình ảnh về ngày tết đoàn viên của gia đình kèm theo đó là các thông điệp lan tỏa năng lượng tích cực hướng đến cộng đồng. Ngày hội “Mang Tết về nhà” Để góp phần tạo thêm nhiều ý nghĩa bổ ích cho sinh viên, thanh niên công nhân được trải nghiệm những giá trị truyền thống đặt trưng của ngày tết Việt Nam BTC sẽ tổ chức ngày hội “Mang tết về nhà” để gói bánh chưng làm quà tặng cho sinh viên, thanh niên công nhân tham gia chương trình “Mang Tết về nhà” năm 2022. Cũng tại Ngày hội, BTC sẽ trao giải cho các thí sinh đạt giải trong cuộc thi ảnh “Tết đoàn viên”. Chương trình “Mang Tết về nhà” năm 2022 bắt đầu tiếp nhận hồ sơ đăng ký tham gia từ 10/12/2021 – 10/01/2022 bằng 02 hình thức Đăng ký trực tuyến tại website hoặc đăng ký trực tiếp tại trụ sở Văn phòng Trung ương Đoàn phía Nam; trụ sở các tỉnh, thành đoàn TP. Hồ Chí Minh, Bình Dương và Đồng Nai. Hồ sơ đăng ký bao gồm – Phiếu đăng ký tham gia chương trình theo mẫu của BTC – Bản sao công chứng Chứng minh nhân dân, Hộ khẩu. – Giấy xác nhận gia cảnh khó khăn, hộ nghèo, hộ cận nghèo của chính quyền địa phương. – Bản sao Bằng chứng nhận hoặc bằng khen liên quan tới thành tích tiêu biểu trong năm 2021 nếu có; hoặc giấy xác nhận thành tích của đơn vị công tác, học tập. – Giấy xác nhận của nhà trường, cơ quan, doanh nghiệp hoặc tổ chức công đoàn có từ 02 năm trở lên không về quê đón Tết vì hoàn cảnh khó khăn nếu có; là đối tượng chịu thiệt hại bởi dịch bệnh Covid-19 có xác nhận của địa phương hoặc doanh nghiệp. – Bản sao bằng khen, giấy khen, giấy xác nhận có thành tích xuất sắc trong tham gia phong trào Đoàn, Hội nếu có. Theo KDPT Post Views 133 Mỗi lần chạm đến từng chiếc đế đèn, lư trầm… ánh dấu vết thời gian, tôi lại thấy lòng mình chùng lại trong nỗi buồn rưng rưng. Tôi nhớ cha! Chẳng nhớ được bao nhiêu mùa xuân tôi không được cùng cha mẹ náo nức chuẩn bị cho những ngày Tết cổ truyền sum họp. Được ngắm nhìn dáng cha tỉ mỉ lau chùi từng chi tiết trên món đồ thờ cổ kính. Tôi cảm thấy ánh mắt cha đang chăm chú dõi theo từng cử động lóng ngóng, đang cố gắng lặp lại từ cách cầm từng món đồ thật gượng nhẹ như thể nâng trong tay một món đồ thủy tinh dễ vỡ, đến việc luồn từng mép vải lau sạch từng nếp bụi, vết ố xanh nép sâu vào những nét trạm trổ… Cha tôi là một người đặc biệt, ở ông vừa có sự rắn rỏi, khoa học chính xác của một người làm nghề cơ khí, vừa có vẻ thanh nhã, dạt dào tình cảm mà vẫn nghiêm khắc của một nhà nho - điều ông kế thừa được từ ông nội tôi, một nhà nho có tiếng một thời. Nhà có tới 11 anh chị em, nhưng cậu con trai út là tôi vẫn quấn quýt bên cha nhất, không rời nửa bước. Tôi vừa yêu, vừa kính lại vừa sợ cha. Nhà tôi ngày đó nghèo, rất nghèo... chỉ có duy nhất một điều chúng tôi không bao giờ thiếu là sự đầm ấm của một gia đình đầy tình yêu thương. Cách yêu thương của cha dành cho chúng tôi cũng rất đặc biệt thầm lặng, sâu sắc, chất chứa trong những bài học làm người thật thấm thía... Tôi nhớ một ngày 30 Tết, từ chiều đã thấy nhà hàng xóm đốt pháo tưng bừng, tôi theo đám trẻ gạt xác giấy tìm những quả pháo lép, hăm hở chạy về nhà đòi cha mua. Người trầm ngâm một lát, sai tôi mang ra một tờ giấy, cẩn trọng đặt bút viết một câu đối "Đêm ba mươi tranh pháo không tiền, con cấu bố". Cha giao hẹn "Cha sẽ phá lệ mua pháo, nếu con đối được câu này!" Tôi tiu nghỉu vào nhà. Chẳng phải vì tôi chưa tìm được câu đối chuẩn, mà hàm ý sâu xa của cha trong câu đối đã đánh thức suy nghĩ chín chắn hơn ở đứa trẻ non nớt ham vui như tôi. Sáng sớm mùng một, cả nhà tụ tập đông đủ, cha lại hỏi "Con đã làm được vế đối hôm qua chưa?". Cứ ngỡ cha chỉ định mượn câu đối để dạy tôi vài điều, tôi vừa ngạc nhiên, vừa luống cuống… Cha tủm tỉm bảo tôi lấy tờ giấy hôm qua đến bàn, phóng bút viết tiếp vế đối còn lại "Sáng mùng Một bánh chưng không gạo, vợ lườm chồng". Mấy anh chị em xúm vào truyền tay nhau tờ giấy, bật cười trước đôi câu đối ngộ nghĩnh. Ai cũng hiểu ý nghĩ mà cha muốn răn dạy, nhưng vẫn không quên trêu chọc "cậu út" bằng mấy câu bình luận tinh quái. Mẹ tôi hạnh phúc nhìn chồng, nhìn các con, nụ cười sáng bừng khuôn mặt… Năm đó và nhiều năm sau này, kể cả khi nghèo khó cũng như khi điều kiện gia đình khá hơn, cả gia đình tôi đã luôn có những cái Tết vui vẻ, đầm ấm như thế… Năm nay không nhớ là năm thứ bao nhiêu chúng tôi không có cha mẹ bên cạnh, bởi thời gian sau ngày người khuất bóng là những ngày dằng dặc nhớ thương! Đã biết bao lần, tôi thèm xiết bao lại được một lần đón Tết cùng song thân dưới mái nhà năm xưa, thấy mình lại trở về là đứa trẻ háo hức thức cả đêm canh nồi bánh chưng, sáng mùng một xúng xính chiếc quần mới, được mẹ tận dụng may lại từ chiếc bao vải đựng bột... Tôi thèm biết bao nhiêu cái cảm giác sướng rơn người khi lần đầu tiên lén mua rẻ được bánh pháo Trúc Bạch bị đứt, trốn biệt vào một góc nhà, hì hụi cả ngày Tết lại từng tép pháo rời. Tôi tưởng tượng đến âm thanh giòn giã, xác pháo thơm lừng, hồng tươi sắc hoa đào rắc trên sân lúc giao thừa… Tôi bây giờ - một người đàn ông đã gần bước sang kia con dốc của cuộc đời, nếm trải đủ thành công lẫn thất bại, đủ để "trầm" lại trước những cám dỗ, sự thăng trầm của cuộc sống… Tuy nhiên, mỗi lần nhắc lại đôi câu đối của cha năm nào, mỗi lần chạm vào những kỷ niệm của thời xưa cũ đó, vẫn cứ vẹn nguyên cảm giác nôn nao của một đứa trẻ khi Tết đến, xuân về... Mùa xuân năm này, tôi nhớ cha mẹ, nhớ đến thắt lòng!... Từ ngày 15/1 đến hết 1/3, độc giả VnExpress có thể tham gia cuộc thi “Tết và tuổi thơ” để chia sẻ những cảm xúc, kỷ niệm ngày Tết bé thơ đầm ấm bên gia đình. Sản phẩm dự thi có thể là bài viết, bộ ảnh tự chụp có chú thích đầy đủ hoặc clip với thuyết minh bằng tiếng Việt, nội dung chia sẻ về ngày Tết tuổi thơ. Thời gian nhận bài dự thi bắt đầu từ ngày 15/1. Mỗi tác phẩm dự thi thể hiện dưới dạng bài viết tiếng Việt, có dấu, dài từ hoặc file ảnh định dạng JPEG hay JPG, có thể qua chỉnh sửa bằng phần mềm nhưng không lồng ghép thành dạng album, không để viền bo trên ảnh, bắn chữ rối mắt hoặc logo của studio. Ảnh phải có chiều ngang tối thiểu từ 300 pixel trở lên, có chú thích rõ ràng, dễ hiểu. Đối với bài dự thi là clip, video, phải có chất lượng hình ảnh, âm thanh rõ ràng. Cuộc thi kéo dài trong 6 tuần từ ngày 15/1 đến hết 1/3 trên trang tin Gia đình - Sức khỏe của VnExpress. Cuối chương trình, 3 bài dự thi do Ban giám khảo sẽ được trao giải chung cuộc nhất, nhì và ba. Tổng trị giá giải thưởng chương trình hơn 40 triệu đồng. Trong đó, độc giả đoạt giải nhất nhận được 15 triệu đồng tiền mặt và một năm dùng sữa chua Vinamilk Probi miễn phí; giải nhì trị giá 10 triệu đồng và một năm dùng sữa chua Vinamilk Probi miễn phí; giải ba 5 triệu đồng cùng một năm sử dụng sữa chua Vinamilk Probi miễn phí. Một năm sử dụng sữa chua tương đương với 1 thùng 48 hộp một tháng trong vòng 12 tháng. Danh sách độc giả đoạt giải thưởng chung cuộc sẽ được công bố trên sau khi cuộc thi kết thúc từ 10 đến 15 ngày. Ban tổ chức sẽ liên hệ trực tiếp với tác giả về địa điểm nhận thưởng. Chương trình được tài trợ bởi nhãn hàng Sữa chua Probi - Công ty cổ phần sữa Việt Nam Vinamilk. Độc giả bấm vào đây để tham gia. Ngọc Thắng

ngày đó cha tôi mang tết về