Họ có thể biết được lý do tại sao một số doanh nghiệp thành công, trong khi số khác lại thất bại. Đối với những người có con cái thì đây dịp lý tưởng để có thể thực hành củng cố mạnh mẽ tinh thần và tính vâng lời cho con cái. TTO - Liên quan đến vụ hot girl 9X ở Bắc Giang bị tố lừa 17 tỉ đồng gây xôn xao mạng xã hội, Công an tỉnh Bắc Giang cho biết mới nhận được đơn của một người ở TP.HCM tố cáo bị V.A. lừa 1,5 tỉ đồng. Thông tin đăng của chị N.L. tố N.T.V.A. lừa đảo hàng chục tỉ Mùa nước nổi miền Tây, lang thang bụi rậm, gò đất cao câu rắn mối, nhà giàu mới có tiền mua ăn. 06/10/2022 14:16 GMT+7. Mùa nước nổi miền Tây, ngoài đánh bắt tôm, cá linh, cua đồng… thì câu rắn mối cũng là nghề khá thú vị đối với nhiều người. Những người đi "săn Người bảo lãnh 'Anna Bắc Giang': 'Hãy cho cô ấy đường sống'. "Hãy tha cho cô ấy con đường sống, quyền sinh sát trong tay em. Anh cầu xin em đó", anh H một mực xin tha thứ cho "Anna Bắc Giang". Thông tin từ Zing, trưa 18/9, thượng tá Trần Long Khánh, Trưởng Công an TP Phan Thiết, tỉnh Toàn cảnh Dự án Bệnh viện đa khoa Cuộc sống mới "đắp chiếu" cả chục năm ở Bắc Ninh. Trước sự việc trên, ông Lý Đình Sang - Chủ tịch HĐQT công ty TNHH quốc tế công nghệ cao Hamec cho biết, dự án Bệnh viện Cuộc sống mới chậm triển khai vì 2 lý do. Thứ nhất là do Cô gái này đã lừa đảo cả trăm tỷ bằng cách thêu dệt cuộc sống sang chảnh, thuê 300 người giả làm đám cưới ở khách sạn 5 sao, đóng giả con gái của giới siêu giàu và dựng chuyện bản thân bị bắt cóc. Mạng xã hội mới đây đang được một phen sóng gió với câu chuyện của một nữ "siêu lừa đảo Tài sản của 400 người giàu nhất nước Mỹ (Forbes 400) đã tăng mạnh trong 20 năm qua. Thiếu giáo viên, các trường học ở Mỹ tuyển dụng không cần bằng cấp sư phạm 58 phút trước; Vì sao Tổng thống Belarus cảnh báo đừng dồn Nga vào đường cùng? Làm sao để nhận ra được một lá số Tử Vi giàu có, việc nghiên cứu về đề tài này sẽ giúp cho người dự đoán mệnh lý có cái nhìn sâu sắc, đầy đủ hơn về cách cục giàu có trong Tử Vi. Có câu: " Phú quý không cầu mà tới, bần tiện có đuổi cũng chẳng đi ". Như Dịch Vụ Hỗ Trợ Vay Tiền Nhanh 1s. Tất cả chúng sinh có bình đẳng không? Nếu như tồn tại sự bình đẳng, thì tại sao thế giới luôn có người giàu người nghèo? Trong cuộc sống thường có những lời phàn nàn, tại sao một số người sinh ra đã giàu có; họ có thể có bất cứ thứ gì họ muốn; nhưng tôi thì không được như thế. “Tôi không kiếm được tiền, và cuộc sống của tôi thật khó khăn. Tại sao lại có khoảng cách lớn giữa con người với nhau, thế giới thật bất công”. Họ hỏi “Chẳng phải trong đạo Phật nói rằng tất cả chúng sinh đều bình đẳng sao? Tôi thấy trên đời này không có ai là bình đẳng. Tại sao anh ấy giàu như vậy, có nhiều phụ nữ xinh đẹp xung quanh, và anh ấy sống thật hạnh phúc. Nhưng tôi thì chẳng có thứ gì? Điều này có bình đẳng không? “ Tất cả chúng sinh có bình đẳng không?Bình đẳng nhân quảCao tăng nói rằng tất cả đều bình đẳngCon người sống trong mê Tất cả chúng sinh có bình đẳng không? Về khái niệm bình đẳng của tất cả chúng sinh, nhiều người không hiểu, họ nghi ngờ. “Sự bình đẳng của muôn loài” thực sự xuất phát từ lời dạy của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni. Nhưng trong cuộc sống không bình đẳng như vậy. Tại sao Đức Phật dạy mọi người rằng tất cả chúng sinh đều bình đẳng? Theo quan điểm của Phật giáo, tất cả chúng sinh thực sự bình đẳng. Chúng sinh ở đây không chỉ nói đến con người, mà bao gồm vạn vật. Sau khi giác ngộ, Đức Phật nói “Tất cả chúng sinh đều có bản chất của Như Lai; và họ không thể đạt được giác ngộ chỉ vì vọng tưởng và phiền não.” Vì vậy, bình đẳng mà Đức Phật đã nói, trong Phật giáo, có nghĩa là tất cả mọi người đều có hạt giống thành Phật. Về cơ hội trở thành Phật, mọi người đều bình đẳng và có thể đạt được mà không có sự phân biệt đặc biệt nào. Đức Phật Thích Ca nói rằng tất cả chúng sinh đều có Phật tính bình đẳng ảnh Aboluowang. Bình đẳng nhân quả Bên cạnh Phật tính bình đẳng, trong quan niệm Phật giáo còn có một khái niệm bình đẳng rất quan trọng; đó là theo luật nhân quả, mọi người đều bình đẳng dưới cách nhìn của luật nhân quả. Có thể chúng ta đã từng nghe câu này, “Bồ Tát sợ nhân, chúng sinh sợ quả.” Điều này có nghĩa là gì? Tất cả chúng ta đều hiểu sự tồn tại của nhân quả. Người xưa thường nói “Gieo nhân lành thì gặp quả lành; gieo nhân ác ắt gặp ác báo“. Nhân quả là một mối quan hệ, nguyên nhân sẽ dẫn đến sự xuất hiện của hậu quả, và điều kiện cần thiết để hình thành hậu quả là nguyên nhân. Bồ Tát hiểu sâu sắc nguyên lý nhân quả, biết rằng nhân tốt sẽ dẫn đến kết quả tốt, và nhân xấu sẽ dẫn đến kết quả xấu. Vì vậy, trước khi gieo nhân, Bồ Tát đã cẩn thận tránh xa nhân duyên xấu ác, để không phải chịu quả đắng. Nhưng đối với người bình thường, con người khó có thể nhìn thấy hết được sự tồn tại của luật nhân quả. Người bình thường chỉ biết sợ trái đắng sau khi đã nếm trái đắng. Họ không hiểu trái đắng này lại bắt nguồn từ gieo nhân nào. Cao tăng nói rằng tất cả đều bình đẳng Nhà sư 103 tuổi Mengshen đã từng thuyết giảng về điều này. Vị cao tăng nói rằng “Mọi người thường phàn nàn với tôi rằng thế giới rất bất công”. Giữa con người với nhau, có thể giàu hoặc nghèo; tuổi thọ có thể dài hoặc ngắn; hôn nhân có thể hạnh phúc hoặc không hạnh phúc; gia đình có thể hòa thuận hay không; mọi thứ trên đời này đều không công bằng, đây có phải là bình đẳng? Nhà sư trả lời “Theo quan điểm của tôi, tất cả đều bình đẳng. Sự giàu sang và danh vọng ở kiếp này có được là do bố thí và làm việc thiện ở kiếp trước. Sự nghèo khó và áp lực ở kiếp này cũng là do kiếp trước không biết nhường nhịn và giúp đỡ người khác, keo kiệt và trộm cắp. Những người khác là ông chủ, và bạn bị chi phối bởi những người khác. Nếu bạn có trí tuệ và có thể nhìn thấy những gì mình đã làm trong kiếp trước, bạn sẽ hiểu rằng tất cả những điều này là rất công bằng; bạn sẽ hiểu rằng tất cả nỗi đau, niềm vui, nỗi buồn và niềm vui trong lòng bạn đều là do bản thân bạn tự gây ra”. Con người trước đây luôn tin vào Thần Phật. Họ tin rằng có “thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo” ảnh pinterest. Con người sống trong mê Đạo Phật nhấn mạnh đến nhân quả trong ba kiếp. Hầu hết chúng ta không biết được về thời gian và không gian ngoài kiếp sống của mình. Mặc dù đang sống trong giây phút hiện tại, nhưng kỳ thực chúng ta lại ở trong mê; không những không hiểu được chân lý nhân quả trong tam giới, mà ngay cả việc làm hiện tại là thiện hay ác đều cảm thấy mơ mơ hồ hồ. Chúng ta thường mắc lỗi với bản thân cũng như với người khác. Đó là vì con người thiếu trí tuệ và không thể nhìn thấy sự tồn tại của nhân quả. Đối với câu hỏi “Tại sao có người giàu, người nghèo?” có lẽ mỗi người sẽ lý giải khác nhau, dựa vào sự hiểu biết của mình về Phật Pháp. Nguồn Aboluowang Xem thêm Người giàu nhất cũng chỉ hơn người nghèo nhất đô laVài ngày phải cấp cứu một lần, hiểu ra tiền không mua được sức khỏe TNO Đã bao giờ bạn ngồi xuống và tự hỏi vì sao những người khác cứ tiếp tục thăng tiến, kiếm được nhiều tiền trong khi bản thân mình thì lại không? Ảnh Shutterstock Biết rằng so sánh bản thân với người khác là điều vô ích. Bàn tay có ngón ngắn, ngón dài và con người cũng vậy, sẽ có những người thành công hơn nhiều người khác. Tuy nhiên, hãy xem xét năm lý do hàng đầu sau đây, xếp theo thứ tự quan trọng từ thấp đến cao, về việc vì sao một số người lại thành công. Mục đích của việc đọc qua chúng là để học hỏi kinh nghiệm từ những người thành công mà không làm nhục chí bản thân. Sau đó, là để thực hiện hành động này càng nhiều càng tốt. 5. Người thành công cân nhắc các khoản thu nhập tiềm năng Bạn kiếm được bao nhiêu tiền không quan trọng bằng việc bạn tiết kiệm được bao nhiêu. Điều đó cho thấy, dòng lưu chuyển tiền tốt sẽ cực kỳ hữu ích vì nó cho phép bạn tiết kiệm tiền và đầu tư các khoản khác. Sẽ rất khó khăn để đầu tư cho tương lai mà không có nguồn thu nhập đầy đủ. Chìa khóa ở đây là thu nhập tiềm năng. Bạn có thể không có được thu nhập với “con số khủng” nhưng bạn phải hình dung được tương lai ra sao? Nếu tương lai công việc bạn sẽ tươi sáng, nếu đó là công việc ý nghĩa thì bạn nên gắn bó với nó lâu dài ngay cả khi hiện giờ bạn không nhận được quá nhiều tiền. Công việc đó liệu có nhiều cơ hội tốt đang chờ đợi phía trước và có thực tế không? Mất bao lâu để bạn có được vị trí mong muốn trong ngành nghề này? Đây là vài câu hỏi bạn cần trả lời. Nếu công việc bạn đang làm khiến bạn “chết dần chết mòn” thì hãy làm mọi thứ để thay đổi. Nếu không thể nhảy sang một công việc khác, hãy tự lập công ty hoặc rủ những người bạn cùng chí hướng làm việc đó. Đừng quá xem trọng kết quả tức thì. Hãy đưa ra quyết định và hành động hôm nay để bạn có được nguồn thu nhập trong tương lai, đầu tư và tính toán các nguồn thu nhập một cách nghiêm túc. 4. Người thành công kiên nhẫn Vấn đề lớn mà mọi người đang mắc phải, đặc biệt là giới trẻ, là tất cả đều muốn kết quả tức thì. Nếu bạn thiếu kiên nhẫn, mong muốn việc mình làm có kết quả ngay lập tức thì bạn đang đặt ra một tương lai ảm đạm cho chính bản thân mình. Việc đầu tư, công việc và kinh doanh hứa hẹn ngay lập tức hoặc hoàn vốn nhanh chóng luôn là những thứ viễn vông, tốn kém hoặc dối trá. Càng nhiều, càng nhanh được hoàn vốn thì càng nhiều rủi ro, đó là quy luật tự nhiên. Người giàu có hiểu rằng sự thành công cần phải có thời gian. Và đây là một mẹo nhỏ cho những người trẻ mới vào đời Bạn có hàng tấn thời gian nên hãy sử dụng nó thật hiệu quả. Có thể bạn muốn thấy thành quả ngay nhưng điều bạn cần là thành công lâu dài. Bạn hoàn toàn có khả năng xây dựng tương lai an toàn bằng cách bước đi từ tốn. 3. Người thành công hoàn toàn tập trung Những người lắm tiền nhiều của thường có xu hướng tập trung vào những gì họ giỏi nhất và những gì tạo ra nhiều giá trị nhất. Sau đó, với những công việc khác, họ thuê chuyên gia và tin tưởng giao phó. Nếu bạn có một công việc hoặc hoạt động kinh doanh đầy tiềm năng, hãy tập trung toàn bộ kỹ năng bạn giỏi và đừng chuyển sang hướng khác. Dĩ nhiên, cân bằng cuộc sống là điều quan trọng, nhưng hãy chú ý đến thời gian và năng lượng, đừng lãng phí những điều đó. 2. Người thành công vượt qua nỗi sợ hãi Điều này đặc biệt quan trọng khi nói đến việc đầu tư. Theo trang Fox Business, 52% người Mỹ không sở hữu bất kỳ cổ phiếu hay quỹ chứng khoán nào. Trung bình những người có ít hơn USD thường tiết kiệm khi về hưu và chỉ có 26% trong số họ sở hữu cổ phiếu ở độ tuổi dưới 30. Dù rằng cổ phiếu không phải là cách duy nhất để trở nên giàu có nhưng đó là một khoản đầu tư dài hạn và nên được xem xét như một phần đầu tư cho tuổi hưu. Một số người không đầu tư vì họ nghĩ mình không đủ tiền. Trong thực tế, hoàn toàn có thể bắt đầu với chỉ 500 USD. Tiền bạc là chuyện bạn có thể giải quyết. Song khó khăn lớn hơn là sự sợ hãi và ngờ vực. Đó là điều hoàn toàn dễ hiểu. Các phương tiện truyền thông liên tục nhắc đến chứng khoán và thị trường liên tục thay đổi. Phần lớn bởi vì phóng viên quan sát thị trường không thực sự hiểu những gì họ viết. Lấy ví dụ năm 1979 và 2008, thị trường cổ phiếu hai năm đó rất hỗn độn và khủng khiếp. Truyền thông liên tục đưa tin. Nhiều phóng viên còn cho rằng thị trường sẽ chết. Thị trường không phải là thuốc chữa bách bệnh hay là nơi kéo dài mãi những rủi ro. Nó cũng là "cỗ máy” làm ra tiền lâu dài, là cách tốt để tạo ra thu nhập khi bạn về hưu hơn các hình thức khác. Những người giàu có khả năng vượt qua nỗi sợ hãi để nắm bắt những lợi ích tiềm năng dài hạn. 1. Người thành công luôn lên kế hoạch Khi có một kế hoạch, bạn sẽ chuẩn bị đầy đủ. Người thành công biết điều này. Với một bản kế hoạch, bạn hoạch định sẽ kiếm được bao nhiêu, tiết kiệm được bao nhiêu, bao nhiêu trong đó thì để đầu tư và quan trọng nhất là bạn còn lại bao nhiêu dành cho tuổi hưu? Lên hoạch sẽ cho bạn thấy những gì quan trọng và những gì ít quan trọng hơn. Việc này cũng giúp bạn có cái nhìn dài hạn, vượt qua nỗi sợ cố hữu. Chẳng khó để nghe một vài người miền Trung hoặc người miền Nam nói về những ấn tượng của mình khi tiếp xúc với người miền Bắc, và trong đó có thể là những ấn tượng xấu, chẳng hạn như thô tục, lỗ mãng, thiếu sự thân thiện, quỵt tiền, làm ăn gian dối, hà tiện, chuộng hình thức, ăn thịt chó... Đáng buồn hơn, một phần không ít trong số đó gọi người miền Bắc là "Bắc Kỳ". Vậy nguyên nhân do đâu và có phải đó là những nhược điểm cố hữu của người miền Bắc? Chúng ta sẽ cùng đi tìm câu trả nhất, xin thưa rằng trong xã hội luôn hội tụ đủ loại người và ở miền Bắc, miền Trung hay miền Nam đều vậy, sẽ luôn tồn tại những người tốt và không ít những người sống chưa tốt, từ xưa đến nay trong bất kỳ thời đại nào. Chúng ta chấp nhận chung sống với nhau, vì không cá thể nào có thể sống được nếu thiếu tập thể. Vậy tại sao búa rìu luôn hướng về người Bắc? Đơn giản vì tích cách, phong cách sống và văn hóa của người Bắc có phần khác biệt so với những vùng miền còn hết là điều kiện tự nhiên, miền Bắc đồng bằng chiếm tỉ lệ rất ít, trong khi miền núi và trung du chiếm tuyệt đại đa số, dân cư nói về người Kinh tập trung với mật độ cao số 1 cả nước, bình quân mỗi người chỉ có 1 sào đất 360 m2. Như vậy, từ "đất chật người đông" sẽ khiến cho việc canh tác nông nghiệp không được quy mô như miền Tây Nam Bộ, sản lượng lương thực trên đầu người vốn không cao đặc biệt là trước khi áp dụng các tiến bộ KH-KT, người miền Bắc đã xoay đủ nghề để kiếm sống. Và công việc buôn bán trở thành nguồn thu nhập lớn nhất cho người dân, đúng như câu nói "phi thương bất phú", ông Ngô Đình Diệm từng nói "Chỉ có dân miền Trung mới có khả năng lãnh đạo quốc gia. Dân miền Bắc hợp với buôn bán, còn dân miền Nam chỉ làm tướng võ biền". Theo tôi điều đó đúng một phần, vì chúng ta đều chịu ảnh hưởng với người Trung Quốc, mà Hoa Kiều khắp nơi trên thế giới đều được đánh giá rất cao trong lĩnh vực thương nghiệp. Quay trở lại vấn đề đang bàn, ngoài canh tác nông nghiệp với nền "văn minh lúa nước rực rỡ" và công việc buôn bán "giỏi giang" thì người miền Bắc còn rất giỏi làm đồ thủ công mỹ nghệ, như dệt vải, làm gốm, làm tranh,... Nhưng phải thiên tai khắc nghiệt hàng năm, lũ lụt, giá rét, nắng nóng thì đời sống người dân còn nhiều khổ cực, phải ly hương tìm con đường nuôi bản thân và gia đình. Xuất phát từ đó, người Bắc rất tiết kiệm, họ làm 10 chỉ dám tiêu 1,2, còn lại để giành cho những lúc rủi ro, cho con cái ăn học, lấy vợ, làm nhà,... Và hoàn cảnh kinh tế khó khăn, lại chịu ảnh hưởng nặng nề lễ giáo phong kiến, đa phần người Bắc ít khi mở lòng, khá dè dặt khi tiếp xúc người ngoài. Xét về khía cạnh lịch sử, nước Việt Nam chúng ta ngày đầu mới lập nước, so với bây giờ khác rất nhiều. Hơn bốn nghìn năm lịch sử, trải qua hàng nghìn cuộc kháng chiến bảo vệ độc lập dân tộc, những thăng trầm lịch sử của ta và các nước láng giềng và những cuộc mở mang bờ cõi của cha ông, đất nước ta mới có hình dạng chữ S như ngày hôm nay. Người Kinh trên toàn đất nước Việt Nam đều có nguồn gốc từ miền Bắc, sau những lần khai phá, lập ấp, mở xóm làng xuống phía Nam, thì chúng ta đã hình thành nên những cộng đồng người Kinh hùng mạnh, lấn chiếm dần phần đất của những dân tộc ít người như người Chăm, Khmer,... Chúa Nguyễn ở Đàng Trong, rồi thời vua Minh Mạng đã có công hoàn thiện tấm bản đồ đến mũi Cà Mau. Rồi năm 1974, khoảng triệu người Công giáo miền Bắc di cư vào miền Nam sau Hiệp định Geneve, hay sau khi hoàn thành thống nhất đất nước, nhiều chiến sĩ giải phóng quân đã ở lại xây dựng chính quyền, lập gia đình và sinh sống tại đó, cả chính sách đưa người Bắc lên Tây Nguyên làm kinh tế mới nữa. Vậy, nếu ai đó chửi Bắc Kỳ, há chẳng phải đang chửi tổ tiên, cha ông mình sao?Còn nữaĐọc thêm Câu hỏi đầu tiên cần đặt ra là “ Tại sao nhiều người không trở nên giàu có? ”. Ở một nước như nước Mỹ với các cơ hội chúng tôi có, tại sao lại có quá ít người lúc về hưu có được tiền bạc sung túc? Cuối cùng tôi Brian Tracymới tìm được câu trả lời. Sau đây là 5 lý do tại sao người ta không trở nên giàu có. 1. Nơi xuất thân? Trước hết, lý do hàng đầu là sự giàu có chưa bao giờ nảy sinh trong đầu họ. Một người bình thường lớn lên trong một gia đình mà người ấy chưa hề gặp hoặc quen biết một người nào giàu có, người ấy chỉ biết đi học và quan hệ xã hội với những người bình thường khác. Rồi cùng làm việc với những người chẳng giàu có gì và chơi chung với những người bình thường như người ấy thì người ấy sẽ chẳng sao có được thần tượng về sự giàu có. Nếu tình trạng này xảy ra với bạn trong suốt giai đoạn ban đầu cuộc đời mình cho tới lúc 20 tuổi, bạn có thể lớn lên và trở thành một người hoàn toàn trưởng thành trong xã hội mà khát vọng làm giàu chưa lần nào lóe lên trong ý nghĩ của bạn; thì khả năng có thể trở nên giàu có đối với bạn cũng như với bất cứ ai sẽ ít có thể xảy ra. Đây là lý do tại sao những người lớn lên trong gia đình cha mẹ giàu có sẽ có nhiều khả năng trở nên giàu khi ở tuổi trưởng thành hơn những trẻ lớn lên trong các gia đình cha mẹ không giàu có. Sự thành đạt, giàu có là một phần thế giới quan của trẻ trong gia đình cha mẹ giàu có. Bởi vậy lý do đầu tiên tại sao người ta không trở nên giàu có là vì khát vọng đó chưa bao giờ lóe lên trong suy nghĩ của họ. Và tất nhiên, nếu họ chưa bao giờ nảy ra ý nghĩa đó, thì họ sẽ không bao giờ thực hiện bất kỳ bước đi cần thiết nào để điều đó trở thành hiện thực. 2. Đưa ra quyết định! Một lý do khác cũng làm cho người ta không trở nên giàu có là họ chưa bao giờ quyết định thực hiện khát vọng làm giàu. Dù cho một người đọc một cuốn sách chỉ cách là giàu, tham dự một cuộc hội thảo kinh doanh hoặc cộng tác với những người thành công về mặt tài chính, nhưng sẽ chẳng có gì thay đổi cho đến lúc nào người ấy đưa ra quyết định để thực hiện một việc nào khác. Dù khát vọng làm giàu lóe lên trong ý nghĩ là có thể trở thành giàu nếu người ấy chỉ cần nhất định làm việc gì đó theo một cách của riêng mình, nhưng lại không quyết định thực hiện bước đi đầu tiên thì cuối cùng người ấy vẫn dậm chân tại chỗ. Nếu bạn liên tục làm việc gì bạn luôn luôn làm, thì bạn sẽ liên tục có được thứ bạn luôn có. Lý do chủ yếu không đạt được thành công như mong đợi và bị thất bại là phần lớn người ta không đưa ra quyết định để thực hiện đến thành công. Họ chẳng bao giờ quyết định dứt khoát hoặc cầm chắc mình sẽ trở thành giàu có. Họ chỉ dự định, có ý định và hy vọng rồi đây họ sẽ trở nên giàu có. Họ ước mong, hy vọng và cầu trời cho mình làm được nhiều tiền, nhưng chưa bao giờ họ quyết định “Tôi sẽ làm giàu!”. Quyết định này là bước đi đầu tiên quan trọng để trở thành người có tiền bạc sung túc. 3. Có lẽ để đến ngày mai Sự chần chừ có thể ngăn cản người ta trở thành giàu có. Người ta luôn luôn có đủ lý do để không bắt đầu thực hiện những điều họ biết cần phải làm để có được tiền bạc sung túc. Họ luôn luôn nghĩ là thời điểm chưa đúng lúc hoặc thời cơ chưa chín muồi. Các điều kiện làm ăn trong ngành kinh doanh của họ chưa tin cậy được hoặc chưa chắc đã tốt lắm. Thị trường không đúng như ý muốn. Họ có thể gặp rủi ro hoặc chẳng có gì bảo đảm. Có lẽ phải để đến năm sau. Dường như luôn luôn có lý do để chần chừ. Do đó họ tiếp tục thoái thác thực hiện, cứ hết tháng này tới tháng khác, rồi năm tháng trôi qua cho đến khi điều đó đã quá muộn. Dù nó đã loé lên trong ý nghĩa của người ấy là mình có thể trở thành giàu có và đã quyết định thay đổi, nhưng sự trì hoãn sẽ đẩy tất cả kế hoạch của người ấy vào tương lai bất định. Sự chần chừ là kẻ trộm thời gian và cuộc sống. 4. Cái giá phải trả Điều mà các nhà kinh tế học muốn nói đến là không nhịn nổi các đòi hỏi thoả mãn là một lý do khác làm người ta khi về hưu lâm vào cảnh túng thiếu. Phần đông người ta không thể cưỡng lại việc chi tiêu một đồng xu họ kiếm được và bất cứ những gì họ có thể vay mượn hoặc mua thiếu. Nếu bạn không nhịn được các đòi hỏi thoả mãn và buộc mình phải cố nhịn chi tiêu mọi khoản bạn kiếm được, bạn không thể trở thành giàu có. Nếu bạn không có thói quen căn cơ trong cuộc sống thì bạn sẽ không thể đạt tới chỗ tiền bạc sung túc. Như W. Clement Stone, người sáng lập Công Ty Bảo Hiểm Tổng Hợp của Mỹ và là một trong những người giàu có nhất thế giới, nói “Nếu bạn không tiết kiệm được tiền bạc, thì bạn không có được mầm mống của sự giàu có trong người”. 5. Nhìn xa trông rộng Lý do cuối cùng làm người ta lâm vào cảnh nghèo túng khi thôi việc, có lẽ cũng không kém quan trọng hơn tất cả các lý do vừa nói đến. Đó là thiếu khả năng nhìn xa trông rộng. Một cuộc nghiên cứu kéo dài trong thập niên 1950 và được xuất bản thành sách năm 1964 với tên là Thành Phố Không Phải Thiên Đường, tiến sĩ Edward Banfield thuộc trường đại học Harward đã nghiên cứu những lý do về khả năng biến đổi kinh tế xã hội nhanh chóng ở Hoa Kỳ. Ông muốn biết bạn có thể tiên đoán xem một cá nhận hoặc một gia đình sẽ thăng tiến đến một hoặc nhiều nhóm giai cấp kinh tế xã hội như thế nào và liệu họ có giàu có hơn ở thế hệ kế tiếp so với thế hệ hiện tại của họ hay không. Banfield đã nghiên cứu và so sánh các kết quả ông phát hiện được dựa vào tài liệu giải thích phổ biến nhất về sự thành công kinh tế ở Hoa Kỳ và ở các nước khác. Điều đó có phải do trình độ học vấn không? Không phải vậy, thực ra nhiều người có trình độ học vấn khá lại không mấy thành đạt về kinh tế. Có phải là khả năng trí tuệ không? Không phải. Có nhiều người rất thông minh nhưng lại nghèo và kiếm sống không được. Có phải họ xuất thân từ gia đình khá giả không? Không phải. Nhiều người được sinh ra từ gia đình giàu có nhưng khi trưởng thành lại nghèo, trong khi nhiều người học hành không tới đâu lại trở nên thành công. Có phải họ có thế lực trong xã hội không? Có phải họ sống ở một nước có nền công nghiệp phát triển không? Có phải họ may mắn không? Những nhân tố nào có thể tiên đoán chắc chắn vào thời gian nào đó một người sẽ thăng tiến về mặt kinh tế? Cuộc nghiên cứu của Banfield đưa ông đi đến chỉ một nhân tố mà ông có thể kết luận chính xác về khả năng dự đoán sẽ thành công ở Hoa Kỳ hơn bất cứ nhân tố nào khác là biết nhìn xa trông rộng, cụ thể là “Khoảng thời gian bạn nhận định cho kế hoạch hoạt động hàng ngày và các quyết định quan trọng trong cuộc đời.” Khả năng nhìn xa trông rộng muốn nói đến kế hoạch cho tương lai bạn đề ra ở chừng mực nào khi quyết định hiện tại bạn sẽ làm gì và chưa làm gì. Khả năng biết nhìn xa trông rộng là một chuẩn đánh giá thực chất về tầng lớp xã hội. Một gia đình giàu có hoặc được học hành đến nơi đến chốn sẽ có lợi thế, nhưng cuối cùng tầm suy nghĩ của bạn và việc bạn đặt ra kế hoạch cho tương lai để bắt tay vào công việc hằng ngày trong cuộc đời của bạn sẽ xác định sự nghiệp và thanh thế của mình. Người có sự nghiệp trung bình biết nhìn xa khoảng 10, 15 hoặc 20 năm hoặc có thể lâu hơn nữa. Người lao động chân tay bình thường biết nhìn xa độ 2 kỳ lãnh lương. Người bị bỏ rơi, người nghiện ngập ma túy, thất vọng hoặc người nghiện rượu nằm ở phần đáy của biểu đồ xã hội hình kim tự tháp, họ chỉ biết nhìn xa đến hàng giờ hoặc thậm chí hàng phút. Địa vị và phương hướng cuộc đời của mỗi người từ giới thượng lưu cho tới hạ lưu trong xã hội được xác định bởi khả năng nhìn xa trông rộng của họ. Brian Tracy Trích Trong Làm Giàu Theo Cách Của Bạn Nguyễn Đức Thọ Trả lời 15 năm trước Nói không phải thì sai mà nói phải thì cũng không đúng. Nói chung cuộc sống của người miền Nam thoáng hơn người miền bắc. Người miền Nam ăn uống thoải mái hơn người miền bắc, tiêu pha hoang phí hơn... và khả năng tích lũy kém hơn. Người miền bắc Giải thích sau nhe, đang bận Chocolate nóng Trả lời 15 năm trước Thì dân miền Bắc kiếm được bao nhiêu tiền thì xây nhà thật to, mua xe thật to, bóng bẩy. Còn dân miền Nam thì làm được bao nhiêu ăn bấy nhiêu, ko cần nhà to xe đẹp, còn người miền Trung thì phải xây mộ thật to, càng to càng tốt dù nghèo đến mấy, còn nhà thì nhỏ một tí cũng được. Tính cách khác nhau như vậy là do [b] Người miền Bắc[/b] Ảnh hưởng của thời kỳ bao cấp nhiều... Trong thời Pháp thuộc , Bắc Kỳ là nơi Pháp bình định muộn nhất , sau đó cũng chỉ là nơi để Pháp khai thác tài nguyên , khóang sản , đầu tư không nhiều bằng miền Nam Em nghe nói hình như thời đó dân Nam được có quốc tịch Pháp , đúng không nhỉ . Chiến tranh chống Pháp chủ yếu diễn ra trên đất Bắc , năm 54 , khi Pháp bại trận , rất nhiều nhà tư sản Bắc Kỳ cũng bỏ của chạy vào Nam Ông thầy em kể , hồi đó phố phường Hà Nội người ta bày la liệt giường , tủ , sập gụ ra đường để bán tống bán thaó mà chẳng ma nào mua . Sau năm 75 , kinh tế của miền Nam bị phá hủy tuy nhiên dân Nam đã quen với nền kinh tế tư bản rồi nên khi đổi mới , họ bắt nhịp nhanh hơn , không như miền Bắc , hơn 30 năm cả 1 thế hệ sống dưới chế độ CS.... ===> Dông dài vậy thôi chứ chốt lại là tính cách dân Bắc là tốt trong quá khứ vì nó giúp VN có thể hòa hoãn được với TQ lúc này lúc khác mặc dù không phải không có chiến tranh. [b]Miền Trung [/b] - Tính tình dân MT chịu ảnh hưởng nhiều từ vị trí địa lý của nó. Đây là miền đất nghèo tài nguyên, làm nông nghiệp cũng khó, mà phát triển công nghiệp cũng không xong, chỉ có một thẻo đất ven biển là kiếm ăn được - Do đó dân miền Trung thì nói văn hoa hơi kỹ tính một chút còn nói quạch tẹc là keo kiệt, hay tính toán - Vì lý do trên mà con người ở đây hay lo xa, ăn cơm 1 bữa lo nghĩ 10 bữa không như mấy anh miền nam lúc nào cũng trái trên cây cá dưới sông, tính tình phóng khoáng, ăn hôm nay chỉ biết hôm nay điển hình là rất hay nhậu - Chính vì làm nông ko được làm công nghiệp cũng ko xong nên có xu hướng làm chính trị hơi nhiều, như hcm, ngô đình diệm,... [b]Miền Nam [/b] - Đồng bằng phù sa màu mỡ, ruộng lúa bát ngát không lo lắng về chuyện ăn uống nên tính tình phóng khoáng, tuy nhiên chuyện học hành thì lại không chăm bằng miền Trung - Thông thoáng hơn vì ở nhiều năm với Tư Bản. Hì tớ chỉ phân tích được đến đây thôi... h tớ phải đi đã thế nhé! ^^ Đầu bếp Nấu Dở Trả lời 15 năm trước -Người Miền Bắc vì ảnh hưởng của nho giáo nên có phần giáo điều hơn, vì ảnh hưởng thời bao cấp lâu quá nên không năng động hơn người Miền Nam. -Người Miền Trung cũng chia làm 2 "khu vực" +Bắc Trung Bộ tiếng nói của họ rất khó nghe nhất trong các miền, cũng giáo lý và giáo điều đáo để. +Nam Trung Bộ gần Nam bộ nên cũng thông thoáng chút chút so với MB & BTBộ nhưng cuộc sống của họ quá khó khan nên họ trở nên trầm tính hơn, ít sôi nổi hơn và không "xu nịnh" điểu hơn người miền Bắc Tôi nghĩ đó nghen + Miền Nam thì thông thoáng hơn vì ở nhiều năm với Tư Bản. ==> Người miền Nam có tài phát triển kinh tế nhưng cũng có tài đưa kinh tế vào bàn nhậu .[=] .Kiếm được bao nhiêu nhậu hết bấy nhiêu ,tay trắng vẫn hoàn trắng giàu bằng dân miền bắc vào đấy sinh sống ===> dân miền Nam không được gọi là có tài phát triển kinh tế ,nói chính xác ra dân miền Nam giàu hơn dân miền Bắc chỉ là do được thừa hưởng nhiều thành quả sau chiến tranh. +Còn Miền Tây thì chưa đi nhưng nghe đâu chơi thoáng lắm, nhậu thì nhậu tới bến luôn, nhậu không tới bến có nghĩa là không nhiệt tình và chơi k đẹp ???Tôi nghe vậy đó nghen ==> Bùi Văn Triều Trả lời 13 năm trước do môi trường sống phóng khoáng của họ . họ coi trọng mối quan hệ giao lưu bạn bè hơn cả công việc khác - ví dụ như hơi một tí là đi nhậu công việc rảnh rỗi cugn là nguyên nhân . vì trong miền nam công việc rất thời vụ . Họ cũng rất chăm chỉ caanf cù nhưng mà họ tiêu xài phóng khoáng nên bây giờ người Bắc giàu hơn người miên Nam Trong Nam nhưng người miền Nam ăn chơi hơn người Bắc Vo Chi Hieu Trả lời 11 năm trước mình đọc hết mà thấy ai nói củng có y đúng cả, vi mọi người đều ở một khu vực khác nhau,tuổi khác nhau .cái đung s và cái không đúng nó tuy thuộc vào môi trường sông , khu vực bạn niệm sông,và trinh độ học vấn ,vì sao mình nói thế .vì ai củng muốn có tiền,có cuộc sống gia đinh hạnh phúc cả ,đâu phải chỉ có miền nam mới lo hoặc miên bắc mới lo vvvv .miền tây người ta vẩn có người tiwwts kiêmi lo cho gia đinh min nghỉ ,thứ nhất là gio điều kiện thời tiết,do điều kiện sống của tưng gia đình .mình nói chung chung thế , mình cho một ví dụ ai cho minh câu đáp nhé.?minh lớn lên năm một tuổi thì cha mẹ mình ra ở riêng,ông nội mình cho cha mình can nhà tranh ,dài 6m2x 3m2 ,nến nhà bàng đất sét ,ở ngày giửa ruộng,ở đó hoang vu là năm đó cha minh đi lính bên lào ,1987 cha mình mới về,một minh mẹ với tui nuuôi tui năm 4 tuổi ,bửa ăn hàng ngày chỉ khoai với sắn[ củ mì ] cả năm có một vụ lúa .môt ngày ba bửa ăn thì chỉ có một bửa cơm ,mà 3/4 la sắn ,chỉ 1/4 là cơm các bạn ạ,đến năm mình 14 tuổi mới được ăn bửa cơm không còn sắn khai mẹ làm đủ nghề để kiếm tiieenf cho cho con cái .minh nói thế không phải là chỉ có cha mẹ mình đâu nha,nhưng khoai sắn cha mẹ ăn .con mới được ăn cơm thôi, cha mẹ khổ thế nuôi chúng tôi ăn học nên ông này bà nọ .đi chổ này chổ kia ,làm ăn có tiền ,vậy các bạn không là miền nào cả ?các bạn thử đặt vị trí mình vào các bạn nghỉ xem các bạn đang ở đâu? ,thì các bạn sẻ hiểu người khác cung giống mình thôi.[ con vua lại làm vua .con .......quét lá đa ]chứ củng đừng nói gì để nói miền náy miền nọ. người ở đâu khi học các bạn củng học .giáo dục công dân ,học văn ,học toán cả, các thầy cô giá củng giạy cho mình đạo làm nguoi, đạo làm con , đối xử giửa con người voi con nguoi,mình nghỉ rắng đả là người việt nam ,đừng đối xử phân biệt gì hiểu và thông cảm lẩn nhau .đó là sưa nghỉ mình thôi .đừng chất vấn mình nhe ihhi,.còn mình nghỉ cuộc sống phải có mục đích .không có đich thì sao tới đích được .hảy cho mình một cái đích ,phải tuy sức lựa chọn đích

tại sao người bắc giàu